Từ ngày Chu Nham Điềm tới Cận Thị làm việc, lời đồn về đời tư của tổng giám đốc Cận ngày một vang xa.
Có người nói: tôi nhìn thấy màn hình điện thoại phó tổng Chu là ảnh cô ấy chụp chung với Cận tổng. Bình thường Cận tổng lãnh đạm với tất cả phụ nữ, chỉ dịu dàng với một mình cô ấy mà thôi.
Lại có người bảo: Cận tổng và phó tổng Chu rất hay ở riêng với nhau, hai người họ sánh bước bên nhau quả thực là một cặp trai tài gái sắc, hoàn mỹ.
Cũng có lời đồn: Hai nhà Cận - Chu vốn đã đính ước từ bé, nếu hôn lễ giữa hai người họ thật sự diễn ra thì hổ lại chắp thêm cánh bay xa hơn.
Thời điểm ấy, Viễn Hi Đình đi tới đâu cũng đều nghe thấy tiếng vào lời ra không mấy hay ho. Cho dù cô có cố gượng ép bản thân tới đâu cũng không thể ngừng suy nghĩ được. Cũng có đôi lúc mải chìm đắm trong nghĩ ngợi mà ngẩn người.
Một lần, Viễn Hi Đình định tới phòng chờ lấy một tách cà phê, vô tình nghe thấy Chu Nham Điềm trò chuyện với Trương Hiểu Phương- nhân viên phòng tổng giám đốc.
Trương Hiểu Phương nâng ly cà phê, xoay người dựa lưng vào tường, dẻo miệng nịnh hót: “Chị và Cận tổng quả thật rất xứng đôi. Không biết tới lúc nào mới được ăn kẹo cưới của hai người nữa.”
Chu Nham Điềm không chút do dự, cười tươi tắn đáp lại: “Mọi người hiểu nhầm rồi.”
Viễn Hi Đình thầm nghĩ trong bụng: Đúng là hạng người giả tạo, lớp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-hop-dong-cua-tong-giam-doc-cao-lanh/2861852/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.