Bữa ăn diễn ra rất suôn sẻ, Karic không còn giữ thái độ lạnh lùng với Cận Thời Xuyên như trước, mà thoải mái kể cho anh nghe về con gái của mình. Bởi vì, từ nhỏ cô bé đã mất mẹ, nên Karic rất cưng chiều cô con gái nhỏ của mình, nâng niu cô bé giống như báu vật.
Trong suốt cả quãng thời gian trò chuyện, Karic vẫn luôn trông chờ Cận Thời Xuyên đề cập tới chuyện hợp tác, nhưng anh không hề làm như thế, chỉ thoải mái chia sẻ với anh ta về những vấn đề cá nhân chung giữa hai người, đặc biệt là ai cũng tâng bốc cô con gái nhỏ của mình lên tận trời xanh, không ai chịu nhường ai, hệt như hai đứa trẻ tranh nhau kẹo vậy.
Karic thầm nghĩ, con người Cận Thời Xuyên xem ra khá đứng đắn, luôn tuân thủ nguyên tắc một cách triệt để, chắc hẳn anh cũng là một con người nghiêm túc trong công việc, không thể có chuyện sao chép hay tung mẫu thiết kế tràn lan ra thị trường được, làm như thế khác gì tự mình chặt đi móng vuốt của chính mình.
Trước lúc bữa cơm tối kết thúc, Cận Thời Xuyên nhận được một cuộc điện thoại chuyển tiếp từ trong nước, hiện tại giờ địa phương ở Tây Thành đã gần mười hai giờ đêm, có vẻ như cô vẫn để tâm lời anh nói, sợ không call video thì anh sẽ thức suốt đêm ư?
Khoé môi anh bất giác cong lên một đường cong rực rỡ, trái tim đập thình thịch liên hồi.
Karic thấy vậy liền nhấp môi uống một ngụm rượu, rồi hỏi: “Vợ anh gọi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-hop-dong-cua-tong-giam-doc-cao-lanh/2861770/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.