Sau cơn mưa trời lại sáng, nhà họ Cận sau khi trải qua một trận sóng gió gia tộc, cuối cùng cũng trở lại ngày tháng bình yên.
Sau nhiều ngày lưu lạc ở bên ngoài, gia đình Viễn Nhiên cuối cùng cũng được dọn về nhà.
Ăn xong cơm tối ở biệt thự chính, Tôn Lệ Vân cố tình gặp riêng Viễn Hi Đình nói lời xin lỗi chân thành, cũng như là đã nhận ra những sai lầm vấp phải trong quá khứ.
Thực ra, từ ngày bước chân vào Cận gia, Viễn Hi Đình sớm đã xem bà ta như người một nhà, dù chân thành hay giả dối thì cô cũng phải thừa nhận bà ta chính là bậc trưởng bối.
Đích thực bà ta đã từng khiến cô ruột lâm vào tình cảnh khốn đốn nhưng suy cho cùng đó cũng là ân oán của người đời trước, hơn nữa mọi thứ đã ngủ lại sâu trong quá khứ, cho dù nhắc lại cũng chẳng thể thay đổi được gì nữa. Thay vì cứ ôm mãi nỗi hận không tên, chi bằng hãy buông bỏ đi cho nhẹ lòng, tha thứ cho người khác cũng chính là buông tha cho chính mình.
Tâm tình Viễn Hi Đình hôm nay đặc biệt tốt, đến tắm cũng hát véo von, tiếng nước chảy tí tách hoà lẫn cùng giọng hát trong veo của cô, thật khiến người ta mê người.
Lúc cô mở cửa phòng tắm liền bị sự xuất hiện của Cận Thời Xuyên làm cho giật mình. Anh đứng vắt chéo hai chân, nghiêng người để một bên bả vai dựa vào tường. Anh mặc chiếc áo choàng tắm bông màu trắng, cố tình để lộ sâu cơ ngực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-hop-dong-cua-tong-giam-doc-cao-lanh/2861743/chuong-101.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.