Một buổi chiều thứ bảy không thể nào bình thường hơn, Viễn Hi Đình vừa tan ca như thường lệ liền nhận được một cuộc gọi từ số máy lạ.
Cô chần chừ nhìn dòng số hiện trên màn hình một lúc lâu mới nhấc máy.
Đầu giây bên kia chợt vang lên thanh âm khàn khàn: “Còn nhớ anh chứ? Có phải hôm nay em nên thực hiện lời hẹn của mình hay không hả?”
Giờ phút này cô thực sự rất muốn giả vờ như không quen không biết gì Kiều Tầm cả, chỉ hận không thể dẫm chết hắn ngay lập tức. Cô cắn môi vờ vĩnh đáp lại: “Hẹn gì cơ?”
Bên phía đối diện liền vang lên tiếng cười đầy ngạo nghễ và quyền uy: “Không sao, em có thể quên, cũng có thể từ chối, đó là quyền của em. Nhưng anh thì…”
Lời nói của hắn ngay lập tức bị cô cắt ngang: “Anh muốn ăn ở đâu?”
Hắn nhàn nhạt đắc ý: “Nhà hàng Thiên Trạch…”
“Được.”
Cô dừng bước trước cửa chính tập đoàn, nhắn cho Cận Thời Xuyên báo buổi tối có việc bận, sau đó vẫy taxi đi thẳng tới nhà hàng Thiên Trạch.
Nhân viên dẫn cô lên lầu, tới phòng ăn vip cuối dãy hành lang, cửa bị người ta mở toang, nhịp tim của Viễn Hi Đình cũng vì thế mà hẫng mất một nhịp.
Kiều Tầm đã đến từ sớm đợi sẵn bên trong, phong thái ngời ngời lại điềm tĩnh, ngũ quan trên gương mặt hài hoà cân xứng, tuyệt đối không thua kém bất cứ mỹ nam nào.
Có người nói: bản lĩnh của đàn ông thể hiện ở cách mà anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-hop-dong-cua-tong-giam-doc-cao-lanh/2861719/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.