Tiết trời mùa đông ngày dài hơn đêm, qua năm giờ chiều ngoài trời đã chạng vạng, đèn điện chong sáng muôn nơi.
Viễn Hi Đình khoác áo choàng lên người, đeo chéo túi xách, cùng những người khác rời khỏi phòng thiết kế.
Giữa bầu không khí cười nói vui vẻ, chuông di động của cô chợt vang lên, không gian nhất thời rơi vào trạng thái thing lặng, chỉ còn lại tiếng rung dữ dội phát ra từ chiếc túi xách treo lủng lẳng bên hông cô.
Rút tay ra khỏi túi áo choàng, dùng miệng cởi đi chiếc gang tay bên phải, Viễn Hi Đình lúi húi lục tìm di động từ trong túi xách, rồi nhanh chóng nhấc máy.
Đầu giây bên kia vọng lại thanh âm nam trầm hơi run rẩy: “Bà chủ… mau tới công viên Hoa Dương… ông chủ…”
Không chờ người kia nói hết, Viễn Hi Đình vội vàng dập máy, chỉ kịp quay sang nói với những người kia rằng mình có việc gấp phải đi trước, rồi chạy một mạch rời khỏi công ty.
Dừng bước trước cửa tập đoàn, cô hổn hển thở dốc, vội vàng lấy di động gọi xe nhưng lượt chờ lên tới mười lăm người, lòng gan cô nóng như lửa đốt, liếc thấy chiếc taxi màu trắng vừa tấp vào bên lề, cô liền như thiêu thân lao tới, cuống quýt kéo tay người đàn ông đương định lên xe ra, nhanh như cắt nhảy phắt lên xe, đóng rầm cửa lại.
Cô chầm chậm mở cửa kính xuống, chắp hai tay tạo thành hình chóp trước ngực, rối rít nói: “Xin lỗi… xin lỗi… tôi có việc gấp…”
Không chờ người đàn ông kia phản
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-hop-dong-cua-tong-giam-doc-cao-lanh/2861714/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.