Vậy mà ai lại ngờ đâu giông tố ấp đến. Ngày nào cô cũng đến đồi thông này vẫn vui vẻ với Tống Bảo An. Hai người lén lút gặp nhau ở đồi thông khi nào tối muộn cô mới về. Cảm giác ấy chắc chỉ có cô là hiểu đến tận tâm gan ngay cả khi cô đã vỡ lẽ ra.
Trong một lần cô đang tung tăng đến đồi thông , định khoe cái này cho Tống Bảo An nhưng cô chỉ kịp cười một cái rồi khoảng không phía trước của cô như đen tối sầm lại. Trước mặt cô là Tống Bảo An đang nói chuyện cười đùa với lại một người con gái khác và đặc biệt lại là cô không còn cơ hội nào nữa. Cô cảm thấy hoang đường , không muốn chấp nhận sự thật này nhưng nếu mà không tin thì cô có thể làm gì khác đây??
Cô liền chạy ngay đi , coi như mình chưa nhìn thấy gì. Thế rồi , cô đồng ý quen Tống Bảo An. Và rồi đêm ngày cô tân hôn , sự thật cô không thể chấp nhận được. Cô đã khóc rất nhiều , rất nhiều. Nhiều đến nỗi chính cô không thể tưởng tượng ra được.
Sau đó , cô lại được mai mối với anh. Cô cũng lạnh nhạt và chưa từng có sự quen thuộc của anh. Nước mắt đã cạn , liệu cô sẽ thế nào ?
Trở lại với hiện tại , cô vẫn còn đang đứng nhìn chằm chằm vào gốc cây thông trước mặt , biểu cảm trở nên chua xót. Cô nắm chặt hai bàn tay lại , nước mắt rơi xuống hai gò má. Lúc đấy , cô còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-hop-dong-co-chut-the-luong/2896387/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.