Trạch Lễ từ từ nhớ lại những kí ức hồi nhỏ của mình. Về những chuyện mà đáng lẽ ra Trạch Lễ đã sớm bị trôi vào quên lãng.
Hồi nhỏ , lúc Trạch Lễ chỉ vừa tròn đúng có tám tuổi. Cái tuổi còn chập chững ấy , cậu bé không biết nhiều gì về cuộc sống của mọi người xung quanh. Nhưng mà cậu bé ấy vẫn hiểu mọi thứ đang diễn ra xung quanh mình và nhất là đối với một người cậu ao ước có được. Cậu luôn muốn gặp lại người con gái ấy cho đến tận bây giờ thì vẫn chưa thể biết được. Cậu không biết được rằng cô gái ấy lại gần cậu đến mức có thể.
Cô gái ấy rất yêu cây cối. Vào một đêm mưa buốt , vào cái tiết trời gió lạnh mùa đông vẫn liên tục rít lên từng hồi , những lá vàng rụng xuống liên tục nhờ những làn gió ùa tới. Cậu trông thấy một người con gái đang cặm cụi trồng lên những cây non để nó đâm chồi. Cậu không hiểu cô gái đó đang làm gì ?? Vào mùa đông lạnh buốt thế này liệu cây non đó có thể mọc lên được hay không ?? Hay sẽ chết vào một đêm nào ấy không chừng !!
Cậu rón rén đi tới. Cậu ngạc nhiên khi thấy cô bé ấy đang ngồi nhìn cây đó !! Cậu thấy lạ nên đến đó thăm dò. Cô bé đứng lên , vô tình chạm vào người cậu bé. Cô bé ngạc nhiên hỏi:" Ủa cậu là ... " Cô bé đó ngạc nhiên hỏi cậu bé
Cậu bé tiến gần hơn , hỏi:" Cậu làm gì với cái cây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-hop-dong-co-chut-the-luong/2896330/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.