Dọn xong cũng như nhớ ra cuộc hẹn, Ánh Tuyết vội vàng chạy đến điểm hẹn. Chạy băng băng trên đường nên không để ý xung quanh, mái tóc bay theo gió. Chợt va vào một người nào đó, Ánh Tuyết bối rối đứng lại.
"Xin lỗi ... tôi vội quá"Ánh Tuyết vừa nói vừa cúi đầu thể hiện sự ái ngại rồi chạy vụt đi chưa để cô bạn kia kịp hoàn hồn.
Ánh Tuyết đến chỗ hẹn thì ông nội không nặng lời lại còn bảo:"Bận lắm sao mồ hôi nhễ nhại luôn kìa" Ông nội nhẹ nhàng dùng khăn tay của mình lau cho Ánh Tuyết.
Kể từ lần gặp đó có thể là do duyên nên Ánh Tuyết và cô bạn kia gặp mặt nhau liên tục. Khánh Ly cũng dần mến Ánh Tuyết và lí do làm bạn thân cũng từ đó. Sau khi quen nhau, cả hai ở cùng phòng kí túc xá lại trở nên thân thiết hơn lúc trước.
_________________________________
"Tớ biết rồi. Cậu cũng phải tìm cho mình một người hết mực thương cậu" Ánh Tuyết ôm Khánh Ly thật chặt. Khánh Ly vẫn khóc không chịu dừng:"Chỉ có cậu mới tốt với tớ nhất. Tớ không cần ai hết"
Ánh Tuyết phải dỗ mãi Khánh Ly mới chịu nín khóc. Cả hai mệt nên cùng nhau đi ngủ.
Trạch Nguyên chờ mãi không thấy cô không hiểu sao trong lòng lại cảm thấy không được yên nên quyết định đi ra ngoài tìm cô. Định sẽ đi tìm nhưng chợt nhìn đồng hồ đã gần một giờ sáng. Trạch Nguyên đành đi ngủ chờ đợi ngày mai sẽ hỏi tội cô cho ra nhẽ.
Nhưng nằm ngủ mãi mà chẳng chợp mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-hop-dong-co-chut-the-luong/2896314/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.