Cả hai vào bàn đã được đặt từ trước. Lục Trạch Lễ vừa mới đặt người xuống ghế thì đã thấy anh mình đưa cho menu.
Lục Trạch Lễ mỉm cười nhẹ, cầm lấy menu trên tay, từ từ lật từng một, cẩn thận xem tỉ mỉ. Anh nhìn thấy dáng vẻ của em mình thì cũng vui vẻ không kém.
"Em muốn ăn gì thì cứ tự nhiên gọi món. Hôm nay anh mời"
"Vậy thì em sẽ không khách sáo"
Lục Trạch Lễ chọn vài món rồi đóng menu lại.
"Em đã hiểu thứ mà anh muốn cho em xem rồi. Em đã ngộ ra rất nhiều điều"Lục Trạch Lễ từ tốn nói.
Anh không trả lời câu hỏi của em mình ngay, lát sau mới nói:"Em thật thông minh. Anh chỉ gợi ý một chút em đã hiểu rồi"
Trong giọng nói của anh toát lên vẻ tự hào và hài lòng. Lục Trạch Lễ ngạc nhiên hỏi:"Hôm nay anh tốn công đưa em đến Lục Thị không chỉ có mỗi xem anh thể hiện trên sân khấu của mình để thấy anh tỏa sáng chứ!?"
Lục Trạch Lễ thừa biết anh mình không bao giờ cho người ta một gợi ý đơn giản mà luôn luôn kèm theo những liên quan khác.
Lục Trạch Nguyên vỗ tay vài nhịp rồi hài lòng nói:"Em cũng đã biết lí do vì sao mà anh lại đưa em đến đây rồi đó. Nhưng không chỉ có một mặt đơn giản là cho em thấy công việc hằng ngày của anh mà còn là ... muốn cho em hiểu được giá trị cốt lõi bản chất của vấn đề"
Đột nhiên Lục Trạch Lễ hiểu ra một chuyện. Không ngờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-hop-dong-co-chut-the-luong/2896274/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.