Cảm ơn mọi người đã ủng hộ bộ truyện này của mình. Bạn nào ủng hộ mình nhiều nhất thì mình sẽ tặng cho truyện bạn đó một bông hoa coi như là lời cảm ơn chân thành của mình đến bạn đó.
-> Hôm nay mình sẽ tặng hoa cho bạn này
______________________
Anh cũng không biết tại sao mình lại kiên nhẫn đứng ở đây đi khuyên giải một người mới tỉnh dậy trên giường bệnh như thế này vì trước đây anh chưa từng thể hiện ra bên ngoài như thế.
Ngay cả khi lúc còn yêu La Xuân Hy anh chưa từng để ý hay săn sóc chu đáo, nhiệt tình như thế.
Nhưng Mộc Ánh Tuyết lại là phạm trù khác của Lục Trạch Nguyên. Vì vợ của mình mà Lục Trạch Nguyên có thể bỏ cả cái tôi của mình, cái sĩ diện và cả cái sự tự tôn của mình.
Chỉ cần cô mỉm cười hạnh phúc dù có phải đối diện với những thứ mà anh chưa từng bao giờ phải đối mặt hay những thứ khiến anh phải suy nghĩ, đắn đo, cân nhắc thì cũng anh chấp nhận làm theo.
Vì Mộc Ánh Tuyết chính là giới hạn cao nhất của anh. Cho dù là hiện tại hay tương lai đi chăng nữa, anh cũng không thay đổi quyết định của mình.
Khi thấy cô sợ sệt, hai tay túm chặt vào mảnh áo thì anh đã đứng ngây ngốc như một đứa trẻ, chính anh cũng không biết phải làm thế nào cho phải.
Anh đứng bần thần một chỗ, lát sau mới định hình lại, trấn an Mộc Ánh Tuyết.
"Em cố gắng ăn chút cháo nhé rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-hop-dong-co-chut-the-luong/2896260/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.