*Tên đáng ghét này rõ là có tình ý với Phó Uyên cô ta mặt dày thật đấy ... A .. Chết tiệt!! Sao mình phải quan tâm đến cô ta và anh ta chứ!? Đúng là cá mè một lứa ...*
Cô bứt bứt vỏ gối, bực bội. Sao cô phải nghĩ đến hai con người đó cơ chứ!? Cô điên thật sao!? Chết tiệt!!
Anh xuống lầu thì thấy Lục Thuận đến kịp lúc.
"Ba, mẹ"Anh cúi đầu nói.
"Ừ!! Ba đưa mẹ con về đây"Lục Thuận nhẹ nhàng nói rồi nắm tay Lý Nhã Dung.
"Mẹ về đây con phải đối xử tốt với vợ con không thì đừng có trách mẹ. Mẹ không muốn con gái của mẹ có mệnh hệ gì ..."
Lý Nhã Dung cảnh cáo rồi về cùng Lục Thuận.
"Được rồi bà không cần lo quá cho hai đứa nó. Chúng nó lớn rồi không thích mình suốt ngày kè kè bên cạnh. Chúng nó cần có không gian riêng tư về thôi"Lục Thuận vừa đi vừa nói. Thái độ của Lý Nhã Dung có vẻ không vui.
Anh đứng ở sau, giơ ngón cái lên, tâm đắc.
Anh giả bộ nằm ngủ ở sofa, một lát sau mới mò lên lầu và bế cô xuống nằm đối diện với mình. Cô được anh đặt nằm quay mặt về hướng chỗ anh định nằm.
*Tốt lắm!! Em thích ngủ với tôi thì nằm ngủ nhìn tôi cũng được*
Anh hài lòng rồi nằm đối diện với cô, nhắm mắt ngủ.
Cảnh tượng nếu có người biết thì chắc chắn hai người sẽ bị lộ mối quan hệ của họ. Nhưng họ lại không quan tâm đến điều đó.
Chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-hop-dong-co-chut-the-luong/2896230/chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.