"Trịnh Khanh! Anh xuất hiện làm tôi hơi bất ngờ đó"Phó Uyên cố rặn ra một nụ cười không thể nào tự nhiên được.
"Bất ngờ!? Phó Uyên đường đường là Phó Tiểu thư trước giờ chưa từng động tay vào bất cứ việc gì!? Sao tự dưng hôm nay lại có hứng thú với tiệc mừng thọ này!?"
Trịnh Khanh đang ám chỉ Phó Uyên nhưng dường như ả cũng đã đoán ra được phần nào, ngoài mặt thì giả bộ cười vui vẻ nhưng bên trong thù đến tận xương tủy.
"Em chỉ muốn chúc mừng Lục lão gia thôi. Em nghe nói tuổi bảy mươi rất là quan trọng nên em đặc biệt mua nước yến tặng cho Lục lão gia"
Phó Uyên giơ hộp yến cho Trịnh Khanh xem để tránh bị nghi ngờ.
"Thật à!? Không ngờ Phó Tiểu thư đây cũng có lúc lại chu đáo đến thế!?"
Ám chỉ!? Nhưng lại ám chỉ điều gì!?
Trịnh Khanh cụng ly rượu với Phó Uyên nhưng bị ả tránh né.
"Em tìm gặp Lục Tổng một chút"Nói rồi ả bước vào bên trong, Trịnh Khanh bĩu môi.
*Giả vờ gì chứ!! Lát nữa cũng lộ mặt cáo già thôi*Trịnh Khanh nhếch mép rồi vào bên trong.
Phó Quốc đang lo lắng tìm con gái, may sao thấy con gái đang đi đến làm cho Phó Quốc mắng một trận.
"Ba nói con đến sớm để chúc mừng Lục lão gia rồi mà ..."
Lục Thuận đang nói chuyện với cổ đông thấy có động nên cũng tiến đến hỏi chuyện.
"Có chuyện gì vậy!?"Lục Thuận lên tiếng hỏi.
Phó Uyên và Phó Quốc đứng im như trời trồng.
"Đây là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-hop-dong-co-chut-the-luong/2896227/chuong-104.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.