"Nhưng mà hiện tại thì anh chưa có. Nao anh sẽ cho em coi mà. Chẳng lẽ em không tin anh à!?"
Hắn phụng phịu nói. Bản thân anh ta cảm thấy có điều gì không đúng lắm nhưng trong lòng thì vẫn hơi khó chịu một chút.
Lạc Xuân Hy cũng không làm khó anh ta nữa:"Thôi cũng không phải là chuyện gì lớn lao quá!"
"Anh biết là em suy nghĩ thấu đáo. Anh sẽ không để cho em phải chịu thiệt gì đâu"Tống Bảo An ôm Lạc Xuân Hy vào lòng.
"Anh tốt với em quá đi!"Lạc Xuân Hy mỉm cười đáp.
"Anh thấy em phải chịu thiệt thòi nhiều rồi. Anh chỉ muốn mọi thứ tốt đẹp thuộc về em"
Tống Bảo An yêu chiều nói. Lạc Xuân Hy khẽ gật đầu, nhưng trong thâm tâm thì đang xem xét tình hình.
*Anh cứ chờ đó. Anh chưa xong với tôi đâu*
*May quá bớt được gánh nặng*Tống Bảo An uống cafe mà lúc nãy Lạc Xuân Hy đem ra.
Lạc Xuân Hy vẫn giữ một cái đầu lạnh. Chắc những gì vừa nghe được chỉ là hư vô thôi chẳng có gì làm lay động được.
________________________
Lam Tiêu khó chịu ngồi phịch xuống ghế, tức giận ném luôn cốc trên bàn.
"Tức chết mà!"Lam Tiêu thở dài rồi nói.
"Em! Chuyện gì không hài lòng hả!?"Tân Lạc Vĩ bước tới, ngồi sát cạnh người yêu.
"Không có!"Lam Tiêu quay sang ôm Tân Lạc Vĩ, lắc đầu.
"Sao mà thấy em không vui vậy!? Em cứ nói đi có chuyện gì?"Tân Lạc Vĩ muốn xử lí giúp.
"Chỉ là chút chuyện cỏn con thôi không đáng để anh phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-hop-dong-co-chut-the-luong/2896207/chuong-110.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.