Cả hai đang mân mê nhau thì ở bên ngoài phía cửa, Lạc Xuân Hy không thể chịu đựng thêm nữa. Phần vì những câu từ mà hai người kia phát ra, phần vì đứng lâu cũng mỏi chân.
Lạc Xuân Hy móc tay trong túi xách định lấy điện thoại ra xem mấy giờ rồi để chuồn đi nhưng mà ... không may do lấy nhanh quá nên đã bị rơi xuống đất.
"Bộp!"Một tiếng động vang lên chói tai. Ngay thời khắc ấy, Lạc Xuân Hy tỏ rõ sự sợ hãi. Sợ bị phát hiện phần lại vì luống cuống.
"Ai đó?"Lam Tiêu tức giận nói lớn. Lạc Xuân Hy ở bên ngoài nhẹ nhàng cúi xuống, nhặt điện thoại bỏ vào túi, ngước lên nhìn xung quanh rồi trốn sau thùng rác.
Lam Tiêu định mở cửa ra xem đó là ai mà vô tích sự vậy thì Tống Bảo An đã nhanh tay kéo Lam Tiêu lại.
"?"Một chấm hỏi to đùng hiện trên khuôn mặt của Lam Tiêu.
"Để tôi!"Hắn lạnh lùng đứng dậy, ra mở cửa nhưng thật chất là tìm lối thoát khỏi căn phòng ngột ngạt kia.
Lam Tiêu cũng không nghi ngờ gì, an tâm để hắn ra xem đó là ai. Không ngờ hắn mở cửa xong, kiểm tra kĩ lưỡng một lượt xem có ai đang theo dõi không rồi mới từ từ chậm rãi rời khỏi chỗ đó.
Lam Tiêu thấy hắn ra ngoài cũng lâu, lên tiếng hỏi:"Tống Bảo An! Anh đâu rồi!?"
Đáp lại Lam Tiêu chỉ là tiếng im lặng đến từ hư vô.
Ả ta biết mình bị lừa thì nắm chặt tay thành nắm đấm, chuẩn bị xuất chiêu.
"Đồ khốn!"Ả ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-hop-dong-co-chut-the-luong/2896204/chuong-113.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.