Cú điện thoại này Hirayama Jiro quả thật đã châm ngòi một quả pháo lớn. Doãn Tư Thần còn đang lo lắng suy nghĩ xem nên làm sao để tóm tên Hirayama Jiro đáng chết thì kẻ điên này lại tự chui đầu vào lưới.
Được, rất tốt! Vậy thì anh sẽ cho tên điên này biết vì sao đít chào mào lại đỏ!
Lúc này Cố Hề Hề đã phản ứng, liền quay sang hỏi: "Tư Thần, cơ thể em làm sao vậy? Giải dược có vấn đề gì phải không?"
Trạng thái mệt mỏi này cực kỳ không hợp lý, rõ ràng khi tỉnh lại cô cảm thấy cơ thể rất khoẻ mạnh, sao bỗng nhiên lại trở nên buồn ngủ mụ mị như thế này?
Trải qua biến cố mà Tưởng Huy Âm gây ra ba năm trước, hiện tại trí não Cố Hề Hề suy nghĩ rất nhanh chóng, cô cẩn thận ngẫm nghĩ lại mọi mắt xích: "Clarence đã động tay động chân vào giải dược sao? Nhưng trước đó các nghiên cứu viên đều đã kiểm tra rồi, hoàn toàn không có vấn đề gì, có thể thấy khả năng của kẻ gây ra chuyện này còn cao tay hơn người của Inagawa!"
Sắc mặt Doãn Tư Thần âm trầm, anh không muốn giấu Cố Hề Hề, nhưng càng không muốn để cô biết sự thật đáng sợ này, nhất thời lại không biết nói gì.
Cố Hề Hề nhẹ nhàng mỉm cười, chủ động nắm tay anh: "Là phúc thì không phải họa, là họa thì không thể tránh. Có thể khôi phục lại ký ức để tỉnh táo nói lời từ biệt với anh, em đã thấy mãn nguyện rồi."
Doãn Tư Thần lập tức lấy tay bịt kín miệng Cố Hề
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-hop-dong-bo-tron-cua-tong-giam-doc-thiem-hon-tong-tai-khe-uoc-the/654806/chuong-500.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.