Ngón tay Doãn Tư Thần dừng lại, đôi mắt hẹp dài ngẩng lên, gương mặt anh tuấn tà mị bừng sáng.
Lá gan con chuột đồng nhỏ này càng ngày càng lớn, dám ko mời mà tự đến ngồi đối diện mình ăn uống.
Cố Hề Hề ăn một miếng, ngẩng đầu liền đón lấy tầm mắt của Doãn Tư Thần. Cô lập tức làm bộ dạng nịnh nọt lấy một bộ đồ ăn, dùng thìa mới múc một thìa nước canh đưa đến bên miệng Doãn Tư Thần.
Cô muốn xúc cơm cho anh ăn sao? Đáy mắt Doãn Tư Thần lập tức cân nhắc, như thế nào đây, còn ko phải nhịn ko được mà nhờ anh dạy tiếng Hàn cho cô sao?
Cố Hề Hề tràn ngập chờ mong nhìn Doãn Tư Thần, chiếc thìa trong tay đặt bên khóe miệng anh. Đôi mắt Doãn Tư Thần rung rung, hàng mi dài cụp xuống, uống hết thìa nước canh Cố Hề Hề múc cho.
Nhìn anh uống hết canh mình múc, nhất thời Cố Hề Hề như được ủng hộ, lại lấy cái này lấy cái kia cho anh ăn.
Cố Hề Hề đút một hồi liền nghĩ: Hiện tại cũng dỗ xong rồi phải ko? Mình có thể cầu xin sau khi chủ tịch Hàn Quốc và phu nhân tới, mình chỉ mỉm cười mà ko nói chuyện có được ko?
Cố Hề Hề vừa muốn mở miệng thì thấy Doãn tư Thần lại tiếp tục cúi đầu làm việc. Cô thấy anh ko thèm để ý mình cũng xấu hổ, chỉ có thể cúi đầu rầu rĩ ăn gì đó.
“Canh.!”
Đột nhiên Doãn Tư Thần mở miệng. Nhất thời Cố Hề Hề ko phản ứng kịp, mờ mịt ngẩng đầu nhìn Doãn tư Thần.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-hop-dong-bo-tron-cua-tong-giam-doc-thiem-hon-tong-tai-khe-uoc-the/654347/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.