Nghe xong những lời kể của Đình Phong, Khả Hân đứng ngây ra như phỗng, cô không biết những lời này có phải anh soạn ra để tiếp tục lừa cô hay không.
Nhưng khi nhìn sâu vào đôi mắt anh, Khả Hân biết anh nói thật, cô cũng biết cá tính kiêu ngạo của chồng mình, anh khinh thường nói dối cô.
Bỗng nhiên, Khả Hân không biết nên phản ứng ra sao, giống như khi cô đã tuyệt vọng buông tay thì lại có bàn tay chợt kéo cô lại, nói cho cô biết tất cả chỉ là hiểu lầm, “Thế nào, bây giờ thì em đã biết em đổ oan cho tôi rồi chứ?”
Đình Phong bất đắc dĩ gõ nhẹ vào trán Khả Hân khi thấy cô thất thần.
Cái đồ ngốc này, tổn thương chỉ biết chịu đựng một mình, không dám nói thật cho anh biết.
Nếu mà như trước đây thì còn lâu anh mới chịu truy hỏi đến cùng như thế này.
Lúc ấy có phải cô sẽ tiếp tục lùi vào một góc để liếm láp vết thương lòng không? Khả Hân vội ôm trán và trừng mắt lườm Đình Phong, lại thấy ánh mắt trêu tức của anh, gương mặt cô ửng hồng.
Ai bảo anh lại nói cái kiểu dễ gây hiểu lầm cho người khác như vậy.
Cũng tại con người của anh trước kia đúng là như thế, đối xử tệ với cô suốt bốn năm trời, mấy ngày nay mới chuyển biến tốt một chút nên khiến cô lúc nào.
cũng sống trong cảm giác lo được lo mất.
Đang muốn biện minh gì đó cho Khả Hân thì đột nhiên cô nhìn thấy ánh mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-hoan-hao/3091175/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.