Hoàng Ly trở về về nhà trong niềm vui khôn xiết của cả gia đình.
Ngay khi vừa đặt chân đến cửa, má cô đã lao ra ôm chầm lấy cô, nước mắt ngắn, nước mắt dài trách móc: “Đến bây giờ mới chịu quay về đấy, má tưởng mày quên cái cái nhà này rồi chứ.Đi biển biệt suốt bốn năm trời không thèm về thăm nhà lấy.một lần, đồ không có lương tâm.”
#Thôi nào bà, con nó vừa về đến nhà, còn chưa kịp nghỉ ngơi mà bà đã trách móc nó.”
Ông Kiên, ba Hoàng Ly khuyên ngủ vợ, mặc dù bể ngoài trông ông tương đối bình tĩnh, nhưng nét mặt mặt tỏa sáng và đôi mắt rưng rưng đã bán đứng ông.
Làm sao ông có thể không vui mừng khi đứa con gái yêu của ông đã trở về sau nhiều năm ra nước ngoài theo đuổi nghiệp múa.
“Đúng vậy, đúng vậy, hai bác để chị Ly vô 22[‘TTTIWSSSiZ £Theo đuổi vợ cấm}nhà đi, bên ngoài nóng muốn chết à“ Hương Linh cười tủm tìm rất tự nhiên bước vào nhà, cảm nhận được hơi mát phả ra từ điều hòa, cô _ thở một hơi nhẹ nhõm.
Cuối cùng cũng sống rồi.
Mẹ Hoàng Ly vội vàng lau nước mắt, nắm tay con gái dắt vào nhà.
Hoàng Ly ngoan ngoan bước theo má, tâm trạng xúc động vô củng.
Ngôi nhà thân thuộc vẫn không có gì thay đổi, phòng khách bày biện đơn giản nhưng tiện nghi với bộ ghế salon màu vàng, bể cá cảnh lớn đặt ở phía đối diện.
Do ông Kiên có sở thích sưu tập đồ cổ nên trong phòng khách có hẳn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-hoan-hao/3091123/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.