Ưm…Ưm…”
Ngọc Nhi giấy dụa muốn thoát khỏi dây trói trên cổ tay và cổ chân, nhưng càng vặn vẹo, dây trói càng thít chặt hơn, đến nỗi mồ hôi cô chảy ròng ròng vì đau.
Đôi mắt bị bịt kín bằng một miếng vải đen, triệnạ cũng bị dán băng keo khiến Ngọc Nhi cực Kỳ hØảng sợ.
Cô muốn hét lên để cầu cứu nhưng đáng tiếc là bất lực.
Sáng nay, khi đang đi mua sắm, Ngọc Nhi bỗng nhiên bị một nhóm người tóm lên xe ô tô lớn.
Hành động của bọn chúng nhanh đến nỗi cô còn chưa kịp định hình chuyện gì đang xảy ra thì đã bị trói và bịt mắt, miệng.
Lúc đó, cô suýt chút nữa sợ đến ngất xỉu.
Trong đầu chỉ có một suy nghĩ duy nhất: Cô bị bắt cóc.
Mặc cho cô chống cự quyết liệt đến mức nào, nhóm người này vẫn không thèm để ý.
Chúng vứt cô ở hàng ghế cuối xe.
Không biết là vô tình và cố ý, chiếc xe đi vào những đoạn đường chỉ chít ổ gà, ổ chó,xóc nảy đến nỗi đầu óc cô quay cuồng muốn phun ra mà vì bị bịt miệng nên không thể phun nổi, Từ bé đến lớn, Ngọc Nhi chưa bao giờ chịu khổ như thế.
Cô khóc thút thít, cầu mong nhóm bắt cóc thương xót gỡ băng dán ở trên miệng cô.
Ñếu có thể nói chuyện, cô chắc chắn sẽ đáp.
tỨng mọi yêu cầu về tiền chuộc của bọn chúng.
Sở dĩ, Ngọc Nhi đoán cô bị bắt cóc tống tiền vì lúc bị bắt lên xe, cô loáng thoáng nghe được mấy câu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-hoan-hao/3091062/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.