Khả Hân muốn xuất viện ngay tối hôm đó nhưng Đình Phong nhất định không đồng ý.
Mặc dù cô chỉ bị thương vài chỗ trên cơ thể nhưng anh vẫn muốn cô tiếp tục ở đây thêm vài ngày nữa.
©hỉ đến khi bác sĩ Tú xuất hiện và xem xét tình trạng của Khả Hân, lại thấy tâm lý cô đã tốt hơn trước rất nhiều, ông mới đồng ý để cô xuất hiện sớm.
Tuy nhiên, ông vẫn khồng ưa Đình Phong, thái độ ghét bỏ không thèm che dấu.
Chắc chắn do ông vẫn còn ghỉm chuyện đổi bại mà anh đã làm với Khả Hân.
“Cậu liệu mà đối xử với vợ cho tốt.
Tôi mà có cô vợ xinh đẹp, hiển lành như thế thì phủng trong lòng bàn tay rồi.
Vợ mình là cơm hẩm nhà ta nhưng lại là cơm tám của thẳng cha láng giềng đấy.“ Câu này bác sĩ Tú đặc biệt nhấn mạnh cho Đình Phong nghe.
Đình Phong trầm mặc, ánh mắt sắc bén nhìn ông nhưng bị Khả Hân nhéo vào eo một cái đau nhồi.
Hít một hơi sâu, anh ép bản thân rặn ra một nụ cười như mếu, trả lời ông: “Bác yên tâm, cháu thích ăn cơm hẩm.
Ai dám mon men muốn ăn cùng, cháu tuyệt đối không nương tay.”
Nghĩ đến Nhật Dương, trong lòng anh âm thầm bồi thêm một câu: Nhẹ thì đánh cho một trận nhừ tử, nặng thì lột trần xong quẳng cho.
mấy bà u50 hấp diêm.
Tưởng tượng ra viễn cảnh thê thảm của Nhật Dương, Đình Phong bật cười ha hả.
Thậm chí, anh không màng hình tượng, cúi gập
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-hoan-hao/3091049/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.