Sau cuộc ân ái mãnh liệt.
Khả Hân mệt mỏi tựa đầu vào ngực Đình Phong.
Gương mặt cô ửng hồng, da thịt phủ một lớp mồ hôi mỏng khiến nó óng ánh lên trong đêm trông cực kỳ gợi cảm.
Nhìn vẻ quyến rũ của vợ, trong lòng Đình Phong lại dâng lên một đoàn hỏa.
Bàn tay đang vuốt ve tấm lưng trần trắng nõn của Khả Hân bắt đầu có dấu hiệu di chuyển xuống dưới.
Khả Hân nhanh chóng với tay về phía sau, bắt được bàn tay nghịch ngợm của anh, biểu cảm đáng thương mấp máy môi: “Đừng, em mệt.“ “Nhưng anh còn chưa no.”
Đình Phong lướt nhẹ lên đôi môi căng mọng của Khả Hân, đồng thời cọ cọ vào đùi cô để giúp cô có thể cảm nhận được nơi nào đó đang dần biến hóa.
Hơn một tuần không được đụng vào Khả Hân khiến Đình Phong cảm thấy cả người ngứa ngáy khó chịu.
Nhất là hôm ở bệnh viện ép buộc Khả Hân, sau đó, cô ói luôn ra sàn làm anh sợ hãi.
Do đó, ngay khi Khả Hân khỏe mạnh trở lại anh đã dụ dỗ cô lên giường để ăn sạch sành sanh.
Khả Hân lườm chồng, nhanh chóng lăn khỏi lồng ngực anh đến sát mép giường, vẻ mặt cảnh giác khiến anh bất đắc dĩ cười khổ.
“Đêm nay tha cho em.”
Đình Phong vươn tay kéo Khả Hân trở lại trong lòng mình, vén những sợi tóc nghịch ngợm bết dính vì mồ hôi trên gương mặt cô.
Sau đó, cần thận lựa chọn từ ngữ để nói; “Khả Hân, có chuyện này anh muốn nói với em, nghe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-hoan-hao/3091039/chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.