Thanh Sơn rên lên một tiếng rồi đổ gục xuống đất, trong khi Cát Tiên nhanh chóng hoàn hồn sau những gì vừa diễn ra Cô trợn mắt đá văng chiếc dao dính máu của Hưng Vẹo và dùng chân đạp thằng xuống cánh tay đó.
“răng rắc”
Tiếng khớp xương vỡ vụn vang lên kèm theo.
đó là tiếng hét ghê rợn của Hưng Vẹo.
Lần này, hắn hoàn toàn đau đến bất tỉnh nhân sự.
“Anh sao rồi? Tự dưng lao đến làm gì?“ Cát Tiên lạnh mặt quát lên nhưng ánh mắt nhìn Thanh Sơn đang dùng tay ôm lấy vết thương bên mạn sườn một cách đầy lo lắng.
Máu thấm ướt cả chiếc áo hắn đang mặc, tràn qua kế những ngón tay và bắt đầu chảy tí tách xuống đất.
Khả Hân cũng lao tới, hai tay bụm mặt, hoảng hốt nhìn tình trạng vết thương của Thanh Sơn.
Sự việc diễn ra quá bất ngờ đến nỗi hiện tại cô vẫn còn sợ hãi.
Mặc dù cảm thấy đau đớn nhưng nhìn phản ứng của hai cô gái trước mắt, Thanh Sơn vẫn hài hước mở miệng trêu đùa: “Tôi bảo rồi, hôm nay tôi thích làm anh hùng rơm.
Mà đã anh hùng thì làm sao để các mỹ nhân chịu khổ được chứ.”
“Ngu xuẩn.”
Cát Tiên nghiến răng nghiến lợi vỗ vào người Thanh Sơn một cái làm hắn lập tức nhe răng trợn mắt kêu lên: “Á…đau…đau…Cô đúng là đồ bạo lực.”
Lúc này, Khả Hân đang dùng sức xé chiếc áo sơ mi của Thanh Sơn để làm đồ băng bó cho hắn cũng phải bật cười.
Xem ra, vết thương của Thanh Sơn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-hoan-hao/3090944/chuong-142.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.