Sau khi từ công ty trở về, Đình Phong trầm mặc bước nhanh lên tầng.
Đứng trước cửa phòng ngủ của con trai, anh vươn tay gõ ba tiếng: “Cốc, cốc, cốc”
“Cửa không khóa, mời vào ạ.’ Nghe thấy giọng nói non nớt của bé Bỉn vang lên, Đình Phong mở cửa bước vào.
“Con đang làm gì vậy?”
Anh lên tiếng hỏi vì vừa phát hiện bé Bin lúi húi dấu đi thứ gì đó trong tủ.
Chậm lãi bước lại gần chỗ cậu, anh kéo ghế ngồi xuống, chờ đợi câu trả lời.
“Không có gì thưa ba, con chỉ nghịch chút thôi.
Bé Bin lắc đầu, bộ dạng không muốn đề cập đến chủ để này khiến Đình Phong cũng không.
truy hỏi nữa.
Nghĩ đến cuộc gọi lúc chiều mình nhận được từ giáo viên của bé Bin, Đình Phong nghiêm mặt nói với cậu.
“Nói ba nghe coi hôm nay ở trường đã xảy ra chuyện gì?”
Thân hình bé Bin có chút cứng đờ, sau đó cậu mím môi lắc đầu: “Không có chuyện gì ạ.“ “Thật sao?”
“Vâng.
“Nhưng mà ba lại nghe cô giáo của con phản ánh là hôm nay con đã ra tay đánh bạn cùng lớp, con không có gì để giải thích cho ba nghe sao?”
Lúc này, bé Bin biết là chẳng thể dấu diểm ba mình được nữa, cậu cúi đầu im lặng.
Thái độ lầm lì của bé Bin khiến Đình Phong rất không vui.
Anh lập tức lạnh lùng nói: “Thế nào? Đánh bạn nhưng không dám nhận? Rốt cuộc vì chuyện gì mà con lại làm thế?”
Bé Bin vẫn tiếp tục cúi đầu, nhất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-hoan-hao/3090905/chuong-163.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.