Buổi tối, Đình Phong phải đi tiếp đối tác nên dùng bữa ở ngoài. Khi anh mệt mỏi trở về nhà với cơ thể nồng nặc mùi rượu, chị giúp việc tại gia tên Hồng vội vàng báo cáo với anh: “May quá cậu chủ về rồi, chẳng hiểu hôm nay cu Bìn làm sao mà từ lúc đi học về đến giờ không nói năng gì, chỉ ở lì trong phòng, ngay cả bữa tối cũng không chịu ăn.” Chị Hồng là một người phụ nữ khoảng 45-46 tuổi. Thân hình chị hơi gầy, làn da ngăm đen với những vết tàn nhang lấm tấm trên mặt.
Kể từ khi Khả Hân ra đi, trong căn biệt thự rộng lớn này chỉ còn lại hai cha con Đình Phong, Vì vậy, bà Kim Nhã quyết định thuê một người giúp việc tại gia để tiện bề chăm sóc bé Bin khi Đình Phong bận rộn công việc.
Người giúp việc trước đây là chị An đã xin nghỉ việc sau khi biết chuyện Khả Hân gặp nạn.
Có lẽ do chị quá đau lòng vì sự ra đi bất ngờ của cô, hoặc chị ít nhiều biết được vài điều nên oán trách Đình Phong đã quá tàn nhấn với người vợ cũ của mình.
Nghe chị Hồng nói, động tác kéo cà vạt trên cổ của Đình Phong dừng lại. Anh lập tức hỏi ngay: Chị nói Bin bỏ bữa?” Đúng vậy, ban nãy tôi có bưng khay đồ ăn lên phòng cho thằng bé, nhưng cửa khóa trái, gọi mãi thì chỉ nghe được câu nói Bin không muốn ăn.” Chị Hồng làm giúp việc ở đây đã vài năm.
Tính tình chị hiển lành lại quý trẻ con, nên luôn chăm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-hoan-hao/3090863/chuong-183.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.