“Anh nghĩ cầm mấy mảnh vỡ đó và nói có cách làm chúng liền lại như lúc ban đầu đúng không?” “Đình Phong, anh thực sự quá ngây thơ rồi.
Cho dù chiếc ly đó có được gắn lại, nhưng trên đó mãi mãi hiện hữu những vết nứt không thể xóa mờ. Liệu nó tồn tại được bao lâu đây?” Khả Hân nhìn Đình Phong chăm chú nhặt {NỔ mảnh vụn, chẳng mảy may lo lắng chúng găm vào tay mình chảy máu, nói một cách bổn cợt.
“Không phải, chỉ là muốn nhặt chúng bỏ vào thùng rác vì sợ em chẳng may dẫm vào bị thương thôi.” Đình Phong nhẹ nhàng nói sau khi ném hết mảnh vụn đi, còn cẩn thận dùng chiếc khăn lau dọn đặt gần đấy để chùi đi vết nước đọng lại Câu trả lời của Đình Phong làm Khả Hân bất ngờ. Bỗng nhiên, khuôn mặt cô trở nên đỏ bừng, “Anh nghĩ cầm mấy mảnh vỡ đó và nói có cách làm chúng liền lại như lúc ban đầu đúng không?” “Đình Phong, anh thực sự quá ngây thơ rồi.
Cho dù chiếc ly đó có được gắn lại, nhưng trên đó mãi mãi hiện hữu những vết nứt không thể xóa mờ. Liệu nó tồn tại được bao lâu đây?” Khả Hân nhìn Đình Phong chăm chú nhặt những mảnh vụn, chẳng mày may lo lắng chúng găm vào tay mình chảy máu, nói một cách bỡn cợt.
“Không phải, chỉ là muốn nhặt chúng bỏ vào thùng rác vì sợ em chẳng may dẫm vào bị thương thôi.” Đình Phong nhẹ nhàng nói sau khi ném hết mảnh vụn đi, còn cẩn thận dùng chiếc khăn lau dọn đặt gần đấy để chùi đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-hoan-hao/2631978/chuong-223.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.