Denis Trần hạ súng, nhanh chóng bước vào bên trong. Đằng sau anh là một nhóm người, bao gồm Thanh Sơn, Antony, Cát Tiên và Minh Kiên.
Trông thấy cảnh tượng trước mắt, ai cũng tỏ ra kinh hoàng, lập tức xông tới xử lý đám người Văn Sẹo.
“Khả Hân, em không sao chứ?” Denis Trần vội vàng chạy tới chỗ Khả Hân bị trói, lo lắng quan sát cô từ đầu tới chân và nhanh chóng cởi trói cho cô.
“Denis…cứu Đình Phong…“ Không thèm quan tâm đến hai cổ tay bị dây thừng cứa đến chảy máu, Khả Hân rơi lệ lao đến nơi Đình Phong đang nằm.
Cô quỳ xuống nâng đầu anh dậy, không dám dụng đến các chỗ khác trên người vì sợ càng gây tổn thương cho anh. Cô khẩn cầu gọi tên anh với hi vọng anh mở mắt ra nhìn mình.
“Đình Phong, tỉnh dậy đi…Làm ơn…anh đừng làm em sợ…xin anh…” Đáng tiếc dù cố gắng thế nào Đình Phong vẫn không thể tỉnh lại. Thân thể anh dần dần mất đi độ ấm.
“Tình hình rất tệ, mất máu quá nhiều, tay, chân, xương sườn đều gãy, hơi thở mỏng manh.” Minh Kiên sờ mạch trên tay và trên cổ Đình Phong, móc từ trong túi ra một chiếc lọ sứ, đổ viên thuốc nhét vào miệng anh.
“Tạm thời không thể di chuyển Đình Phong, tôi chỉ có thể cho anh ta dùng thuốc trợ mệnh. Hi vọng giúp anh ta kéo dài hơi tàn để chờ được cấp cứu đến. Tuy nhiên, Julia, cô nên chuẩn bị sẵn tinh thần.” Y thuật của Minh Kiên rất lợi hại. Hắn từng cứu được rất nhiều người bị thương nặng, nhưng nếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-hoan-hao/2631962/chuong-234.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.