Quản gia Vương mang sữa ra bên ngoài cho cô. Lộ Khiết mãi coi phim mà không để ý xung quanh, bộ dáng tập trung này lại có rất nhiều sự đáng yêu và dễ gần khiến quản gia Vương hơi cười.
Lão già rồi, theo Hách gia lâu như vậy cũng chỉ mong thiếu gia của mình tìm được người thật lòng yêu thương. Ngày cưới Nhã Di về, ông thất vọng đến mức không còn muốn quay lại nhà chính của Hách gia vì ông cảm thấy mất thiện cảm và không thể nói chuyện với ông bà Hách, khi mà hai ông bà đã quyết định đẩy anh theo một cô gái hư hỏng chỉ để có cái gọi là liên kết vững mạnh kinh tế.
Lộ Khiết bây giờ hoàn toàn khác, cô trong trẻo, ngây thơ lại rất dịu dàng. Nhiều lúc ông lại nghĩ nếu như thiếu phu nhân thật sự mất trí nhớ thì cả đời hãy cứ mất trí nhớ như vậy sẽ tốt hơn.
-Thiếu phu nhân dùng sữa đi ạ.
-A… bác quản gia, con không uống sữa đâu.
-Cái này là do thiếu gia nhờ tôi pha cho người.
-Anh ta còn biết quan tâm con sao.
Cô bĩu môi nhận ly sữa rồi cảm ơn quản gia Vương. Ông cười hiền, thúc giục cô mau chóng uống sữa và nghỉ ngơi sớm. Lộ Khiết vâng lời uống cạn ly sữa, sau đó liền lên phòng vệ sinh cá nhân và ngủ một chập đến sáng hôm sau.
Sáng hôm sau tỉnh dậy, Lộ Khiết bước xuống lầu nhìn anh. Trình Du vẫn như mọi khi mà ngồi chễm chệ ở sofa đọc báo thông tin về thị trường. Lộ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-hoan-doi/2974560/chuong-13.html