Lộ Khiết sau khi được đi chơi liền vô cùng thoả mãn, về đến nhà còn nhảy múa một vòng quanh phòng khách mới chịu lên lầu. Mấy hành động trẻ con của cô đều bị ánh mắt si tình của Trình Du thu vào hết, anh chỉ đứng một góc nhìn cô rồi cười đến ngu ngơ.
Lộ Khiết lên phòng còn không chịu ngủ, xem ra hôm nay cô đã rất hạnh phúc. Nghĩ tới ngày tháng sau này có thể tự do đi ra ngoài, trong người cô lại phấn trấn lên hẳn. Lăn qua lăn lại vài vòng trên chiếc giường lớn, cô bật dậy suy nghĩ.
-Cái tên Hách Trình Du đó liệu có uy tín không nhỉ? Hay chỉ là hứa xuông cho vui miệng?
Không cam tâm, cô ngồi dậy xỏ dép vào rồi chạy qua phòng anh. Gõ cửa vài lần thì người bên trong cũng chịu mở ra, Hách Trình Du nhíu mày không hiểu chuyện gì.
-Sao còn chưa ngủ, lại chạy qua đây?
-Hừm, tôi chỉ muốn biết là anh có lừa đảo tôi hay không thôi.
-Lừa đảo? Tôi lừa đảo em chuyện gì?
-Anh có chắc chắn rằng sau này sẽ cho tôi thoải mái ra vào hay không? Sẽ không bắt nhốt tôi như bây giờ nữa.
-Ra là chuyện đó, tôi nói thật. Chỉ cần em hứa sẽ không bỏ trốn, có đi có về, lập tức sẽ để em tự do.
-Được, vậy là chúng ta đã xong thoả thuận. Giờ thì chúc anh ngủ ngon.
Nghe được câu chúc ngủ ngon thôi mà khoé môi của Trình Du đã cong lên đến tận mang tai. Xem ra đêm nay sẽ thật tuyệt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-hoan-doi/2974547/chuong-20.html