Lộ Khiết biết bản thân chỉ đang vay mượn hạnh phúc, tình yêu này vốn dĩ không phải của cô nên cô không muốn đòi hỏi quá nhiều. Cô cũng muốn được hạnh phúc, được cùng anh làm những chuyện “điên rồ”. Nhưng cô không thể quên rằng cô chỉ là một bản sao, một người vợ không có trên danh nghĩa được anh mang về vì có ngoại hình hệt như như Kim Nhã Di.
Ngồi ở giữa khi vườn rộng lớn lại nên thơ, Lộ Khiết đưa mắt nhìn hết tất thảy xung quanh. Cô điềm nhiên ngước mắt lên nhìn bầu trời cao xanh. Không hiểu sao cô lại cười, một nụ cười vô cùng ngọt ngào và xinh đẹp.
-Nhã Di, biết là tôi rất ích kỷ… tôi xin lỗi cô.
Lộ Khiết bây giờ chỉ biết sống từng ngày hạnh phúc, cô muốn tận hưởng hết tình yêu của anh cho đến khi Nhã Di quay trở về. Lúc đó có bị anh ghẻ lạnh hay chán ghét cô cũng cam lòng, ít nhất thì cô cũng không hối tiếc.
Lộ Khiết không thích tiểu tam nhưng nực cười thật, cô bây giờ lại hệt như một trà xanh chính hiệu, chen chân vào gia đình người khác, tranh giành cho tình yêu ích kỷ của mình. Cô không còn biết làm gì nữa, chỉ còn biết cô gắng không để cả anh và cô đi xa thêm một bước nào nữa.
Trải qua hơn một tháng, Trình Du cũng không còn đề cập tới vấn đề muốn cùng cô nữa. Lộ Khiết cũng vì vậy mà thở phào trong lòng. Bọn họ đơn thuần là nằm trong vòng tay nhau ngủ, bấy nhiêu thôi cũng đủ khiến trái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-hoan-doi/2974529/chuong-27.html