Sấm giữa trời quang, sau tiếng nổ rất lớn ấy, là những tiếng nổ liêntiếp không dứt, ầm ì giống như có hàng vạn chiếc xe đang cùng chạy. Mọingười nghe âm thanh ấy thì mặt biến sắc, những kẻ nhát gan đã thét thấtthanh.
Đám đạo nhân ban đầu thì vui mừng hớn hở sau lại hồ nghi, vốn tưởngrằng trời xanh nổi sấm, là dấu hiệu khích lệ họ trừ yêu diệt ma, sau lại thấy trong đám người hỗn loạn, hồ yêu là kẻ phải hốt hoảng sợ hãi nhấtthì bình chân như vại, không những thế, thậm chí còn hào hứng thích thúngẩng lên nhìn trời…
“Thiếu niên Vu tộc, đừng tác quái nữa!” Tuyệt Vọng đạo nhân tức giậnhét lên, một tiếng xuyên mây, truyền đến tai Thu Quan Vân lúc này đangkhoanh tay dựa tường tư thế nhàn nhã như xem kịch vui, đúng lúc ấy tiếng sấm cũng dứt, cuối cùng Tuyệt Vọng đạo nhân đã có thể hiên ngang chấtvấn: “Tiếng sấm này là do các hạ sử dụng ‘chướng nhãn pháp’ để tạo thành phải không? Nếu các hạ cho rằng dùng thủ đoạn ấy có thể giúp hồ yêuchạy thoát, thì đừng vọng tưởng nữa!”
Lúc này, Thu Quan Vân đang ngẩng cổ nhìn trời, vẻ mặt hào hứng lạthường, nghe Tuyệt Vọng đạo nhân hỏi vậy, thì đôi longo mày đen nhướnglên, còn chưa nói, nhưng đôi môi mỏng màu hồng hoa đào đã nở một nụ cười kỳ quái: “Tạp mao lão đạo kia, bổn đại gia đang đứng đây xem kịch rấtthú vị, ngươi lại dám làm bổn đại gia mất hứng, ngươi thật khiến ngườikhác chán ghét!”
Tuyệt Vọng đạo nhân lạnh lùng hừ một tiếng, “Bần đạo sớm đã biết rõlai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-ho-ly-ngoc-nghech/1910272/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.