Hoàng hôn buông xuống, đình đài lầu các tắm mình trong ánh tịchdương, càng làm nổi bật vẻ đẹp và đường nét tinh xảo của chúng, dườngnhư vào lúc này, ai cũng có thể dịu dàng như nước, hoặc có lẽ… hòa khísinh tài?
Song, trước đại sảnh của phủ thành chủ, lúc này, bầu không khí lại trở nên trang nghiêm long trọng chưa từng có.
Trang nghiêm, là chỉ thành chủ đại nhân Thu Hàn Nguyệt; long trọng,là chỉ người đẹp Bách Tước Nhi. Sự vui vẻ của Linh Nhi hoàn toàn khôngvì vậy mà giảm bớt.
“Đại ca đại ca, Linh Nhi đã lâu lắm rồi không gặp đại ca, đại ca cũng chẳng về thăm Linh Nhi, Linh Nhi rất rất nhớ đại ca!” Nàng nũng nịu épsát người vào ngực của nam nhân kia, dùng cái đầu nhỏ cọ cọ vào đó, rồilại dụi dụi, tay thì ôm eo tay thì đưa lên sờ mặt, dường như thân mậtthế nào cũng không thấy đủ. Còn nam nhân này, lại không phải là thànhchủ đại nhân.
“Linh Nhi…”
“Khụ!”
Thu Hàn Nguyệt đang định cất tiếng gọi “vợ”, nhưng tiếng ho khẽ mangrất nhiều ý nghĩa thâm sâu của Bách Tước Nhi đã khiến hắn phải quay lạinhìn, trong mắt Bách Tước Nhi như viết ra bốn chữ “án binh bất động”,nhưng thực sự trong lòng nàng ra đang rủa thầm: Tên tiểu tử thối khôngbiết chừng mực, gây chuyện với đại ca ta, đừng nói là Linh Nhi, ngay đến một sợi lông hồ ly của Linh Nhi cũng đừng mong chạm vào!
“Đại ca, huynh nói sẽ nhanh chóng về thăm Linh Nhi, nhưng chẳng nhanh gì cả, Linh Nhi rất giận!” Đôi môi hồng chu lên.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-ho-ly-ngoc-nghech/1910183/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.