Hoa mùa xuân nở vào lúc vạn vật hồi sinh, sự sống mới nảy nở, đuanhau khoe sắc. Hoa mùa thu nở trước khi giá lạnh ùa về, mở bữa tiệcthịnh soạn cuối cùng trước khi vạn vật tàn lụi xác xơ, dù tùy ý nhưnghậu hĩ. Hoa cúc thanh nhã, hoa quế quý phái, hoa hồng diễm lệ thơm ngát, mộc phù dung một ngày biến đổi ba lần, muôn vẻ yêu kiều…
Mà tất cả những thứ ấy, đều không thể bì được với đóa hoa tuyệt thế vô song đang độ nở rộ trong phủ.
“Phật tổ bồ tát ơi, đấy chính là tiểu mĩ nhân mà Hàn Nguyệt đưa về đây sao?” Thu Lai Phong trợn mắt hỏi.
“Chính thế, bá phụ.” Mạch Tịch Xuân lăn lộn vất vả suốt một ngày dàibên ngoài vừa quay về cũng nói xen vào, khi liếc nhìn tiểu mĩ nữ mặc áováy trắng như tuyết đang bắt bướm trong vườn hoa dưới ánh tịch dươngkia, bỗng chốc mệt mỏi tan biến. “Biết vì sao người có con mắt cao vờivợi như Hàn Nguyệt lại đưa tiểu mĩ nhân về rồi chứ?”
“Biết rồi, biết rồi, biết quá rồi ấy!” Thu Lai Phong không để ý tớingười vừa tới là ai, chỉ vỗ vào vai đối phương, đồng cảm với người cócùng “chí hướng.”
“Đợi khi nào ngài nhìn thấy ánh mắt của con trai mình nhìn tiểu mĩnữ, ngài sẽ càng không tin vào mắt mình hơn, con trai của ngài, kẻ trước kia từng giết người không chớp mắt trên giang hồ ấy, khi nhìn tiểu mĩnữ, có thể khiến da gà trên người người ta rớt xuống đất thành ba tầng,sau đó còn cam tâm tình nguyện lột thêm một tầng da nữa đi, đấy thật sựlà…”
“Ca ca, ca ca!” Linh Nhi chơi trong vườn hoa mồ hôi mướt mắt, quayđầu về phía chàng trai đang nằm trên ghế trúc đọc sách dưới gốc cây gọi: “Tại sao ở đây lại có Hồ Điệp tỷ tỷ, còn trên núi không có?”
Tiếng là đọc sách, nhưng thực ra quá nữa tinh thần của hắn đều tậptrung vào tiểu nha đầu đang chơi đùa kìa, hắn ngước đôi mắt đẹp lên,cười đáp: “Thành Phi Hồ ở phía Bắc, giờ đang là mùa thu, không khí trênnúi rất lạnh, Hồ Điệp tỷ tỷ của nàng sợ lạnh nên đi trốn đấy. Ở đây phía dưới có mạch nước nóng ngầm, cho dù là mùa đông, thì Hồ Điệp tỷ tỷ củanàng cũng sẽ bay ra nhảy múa cùng hoa tuyết”. Nơi này được ông trời ưuđãi, vốn ngay từ khi hắn sinh ra đã thế rồi, nên từ trước tới nay hắnchưa từng cảm thấy tò mò kì lạ, nhưng hôm nay mang ra hiến tặng cho tiểu nha đầu kia, trong lòng bất giác thành tâm thành ý cảm tạ ông trời vìsự sủng ái này.
“Thật tốt, thật tốt, Linh Nhi cũng sợ lạnh, Linh Nhi và Hồ Điệp tỷ tỷ giống nhau đều thích nơi đây!” Linh Nhi vui sướng nhảy múa, giống nhưchú bướm trắng nhảy múa trong khóm hoa vậy. “Hồ Điệp tỷ tỷ, Hồ Điệp tỷtỷ, đậu lên tay Linh Nhi đi!”
Đôi mắt nàng mở to lấp lánh, xòe bàn tay mềm mại của mình ra, dịu dàng gọi.
Hồ ly thuộc loài động vật biết đi, hồ điệp (Bướm) lại thuộc loại côntrùng biết bay, mặc dù chủng loại khác nhau nhưng ngôn ngữ có thể tươngthông, tiểu hồ ly thể hiện thiện ý của mình, những chú bướm xinh đẹp hay chính là Hồ Điệp tỷ tỷ của Linh Nhi bèn sà tới, đậu trên vai nàng. Cóchú bướm còn tưởng dây buộc tóc màu hoa đào được buộc thành nơ trên đầunàng là một đóa hoa đào chúm chím sắp nở, bèn sa ngay xuống, có chúbướm thích đôi má phúng phính trắng hồng của nàng, định đậulên đó, còn có những chú bướm yêu thích đôi môi mềm mại hồngxinh như cánh hoa của nàng, định dập dờn hút mật… Trong nháymắt, cô nàng nhỏ bé trắng như tuyết, dưới những tia nắng chiều tà, trong vườn hoa đủ màu sắc, bị vô vàn những chú bướm bảymàu vây quanh. Cảnh tượng ấy, khiến mọi người có mặt trongvườn đều sững sốt.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]