“Thành chủ, ngài quay về thật đúng lúc, Nguyên đại hiệp và Mạch thiếu hiệp vừa tới hôm qua, nếu ngài còn không về, hai vị nói sẽ lên núi tìmngài.” Chủ nhân đi vắng lâu ngày hồi phủ, tổng quản phủ Thành chủ NamTrung ra ngoài tận cửa lớn nghênh đón, đón lấy dây cương trong tay chủnhân, ngay lập tức lại phát ra âm thanh như cái loa rè: “Thuế đất ởhuyện Nam Hà đã thu về, rất khá, năm nay tăng gấp đôi năm ngoái. Cầu qua sông ở huyện Bắc Cốc đã sửa xong, hôm nay công nhân tới lĩnh tiền công. Huyện Đông Dương…”
Những lời báo cáo lê thê dài dòng của tổng quản đại nhân bỗng dưngkhựng lại khi thấy thành chủ ôm một vật gì đó kín như bưng từ trong xera, “Thành chủ, công việc tay chân này sao phải phiền ngày đích thânlàm? A Tam, A Tứ, hai người còn không mau đỡ đồ cho thành chủ…”
“Lui ra!”
Thành chủ đại nhân hét lên một tiếng nghiêm nghị, khiến hai tên tráng đinh vừa sán lại đã bị dội ra cách đó mười bước chân, đồng thời tiếngthét ấy cũng khiến Nam Trung tổng quản giật nảy mình: Chủ nhân thờithiếu niên đắc chí, thời thanh niên đã có nhiều chiến tích, nhưng cư xửxưa nay vẫn ôn hòa, ít nghiêm giọng thế này, hôm nay làm sao vậy? Lẽ nào mới ra ngoài có vài ngày đã bị trúng tà?
“Kính Phi, thành chủ ra ngoài có tiếp xúc với thứ gì không sạch sẽkhông? Liếc nhìn bóng chủ nhân đi xa dần, Nam Trung túm lấy Kính Phiđang mặt ủ mày chau truy hỏi.
“Thứ không sạch sẽ…” Cái kia, có tính
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-ho-ly-ngoc-nghech/1910142/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.