*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Hác Thế Kiệt đi vào phòng thì thấy Trác Thạc Hy đang ngồi trên giường nhìn ra ngoài bầu trời mà nước mắt lăn dài. Cô bây giờ không biết phải thế nào? Rời xa anh thì cô không làm được, còn ở bên anh mà nhìn thấy anh ôm ấp người con gái khác cô cũng không chịu nỗi.
"Em đủ chưa? Đi xuống ăn cơm"
" Không ăn "cô gạt giọt nước mắt.
" Trác Thạc Hy! Em thấy tôi chưa đủ mệt mỏi hay sao mà còn như vậy?"
Hác Thế Kiệt đang nóng giận nên không kiểm soát được lời nói của mình.
Hác Thạc Hy quay sang nhìn Hác Thế Kiệt, anh là xưng em-tôi với cô sao? Trường Tiểu Du thì lúc nào cũng anh anh em em còn có thì....
Trác Thạc Hy không nói gì đi xuống giường qua phòng trang phục lấy quần áo bỏ vào vali, nếu anh yêu Trường Tiểu Du như vậy thì cô sẽ chúc phúc.
Hác Thế Kiệt đã nóng giận bây giờ nhìn thấy Trác Thạc Hy gom quần áo bỏ vào vali còn giận hơn. Anh đi lại cầm lấy cổ tay cô.
"Em giở trò tiểu thư sao? Muốn đi về Trác gia lắm sao? Em quên mình là con dâu của Hác gia sao?"
" Vậy thì sao? Anh cần tôi sao? Anh quan tâm đến tôi sao?"
"Em nói cái giống gì vậy?"
"Anh hứa với tôi như thế nào? Anh hứa với ba mẹ tôi làm sao? Vậy còn bây giờ anh làm như thế nào? Tôi là con người không phải đồ vật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-ho-cua-hac-tong/834428/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.