Trương Tiểu Du nhìn thấy cảnh tượng trước mắt mà cười nhạt. Đúng ra vị trí này chính là của cô Trác Thạc Hy dựa vào đâu cướp mất Hác Thế Kiệt của cô.
Đến cơm tối mọi người cùng nhau ngồi ăn.Ông Hác thật sự không vui khi thấy Trương Tiểu Du ở đây, khi nãy ông vừa mới từ Khuất gia về thì thấy cô ở đây, nếu ông có ở nhà thì đã bảo Trương Tiểu Du ra khách sạn ở hoặc biệt thự khác của Hác gia.
"Em ăn đi " anh gắp thức ăn cho Trác Thạc Hy.
"Vâng"
Trác Thạc Hy nãy giờ cứ thấy Trương Tiểu Du nhìn anh với ánh mắt rất lạ. Thật ra Trương Tiểu Du là muốn gì đây?.
Bỗng nhiên điện thoại của bà Hác reo lên, là số điện thoại của bệnh viện nơi ông Trương đang nằm.
Bà Hác tay chân bủn rủn nghe máy, bà sợ đều xấu sẽ đến với em trai mình.
" Alo".
(" Hác phu nhân, tôi thông báo cho bà một tin xấu, bà phải chuẩn bị tâm lý thật kỹ khi nghe tôi nói ")
Bà Hác nghe bác sĩ nói như vậy mà điện thoại từ trên tay rơi xuống, nước mắt chảy lộp độp.
Hác Thế Kiệt nghe thấy thì đứng dậy đi lại chỗ bà Hác lấy điện thoại lên nghe.
" Nói đi"
(" Chúng tôi đã cố gắng hết sức như ông Trương không qua khỏi, chúng tôi thật sự xin lỗi ")
Hác Thế Kiệt nhắm mắt lại, trong lòng anh nhói lên từng cơn.
Bà Hác nức nghẹn lên được Trác Thạc Hy và ông Hác đỡ lấy. Trương Tiểu Du nghe thấy mà ngất xĩu tại chỗ.
" Tiểu Du"
Hác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-ho-cua-hac-tong/834426/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.