Hác Thế Kiệt cả ngày hôm đó cứ suy nghĩ cách thuyết phục ông bà Trác cho Trác Thạc Hy về Hác gia. Anh vò đầu bức tóc mắng chửi mình ngu, lúc ở bên thì không trân trọng bây giờ lại ngồi đây nhớ nhung.
Hác Thế Kiệt bảo tài xế lái xe đến Trác gia, anh nhìn lên tầng 2 phòng của Trác Thạc Hy mà thở dài, chỉ cần sơ sẩy một chút rất có thể ngày này năm sau là ngày giỗ của anh.
Hác Thế Kiệt một lần nữa trèo lên phòng của Trác Thạc Hy, anh trèo được lên ban công phòng cô mà thở phào vì mình vẫn còn sống.
Trác Thạc Hy cứ nghĩ Hác Thế Kiệt đã từ bỏ mình mà buồn tủi nằm trên giường chùm chăn kín mít.
Hác Thế Kiệt nhìn thấy Trác Thạc Hy đã tắt đèn đi ngủ, bên trong phòng chỉ còn ánh đèn ngủ mờ nhạt.
Trác Thạc Hy đang nằm thì có ai đó đi lại nằm đè lên người cô, Trác Thạc Hy hốt hoảng giẫy giựa định la lên thì bị môi anh chặn lại.
Trác Thạc Hy bị hôn mà càng giẫy giụa kịch liệt, tay chân đánh đấm liên tục.
" Ứm...ưm"
" Là anh "
Hác Thế Kiệt rời môi của Trác Thạc Hy rời phả hơi ấm vào tai cô. Trác Thạc Hy đầu óc trống rỗng nhìn vào hình dáng mờ nhạt của anh.
" Sao anh vào được đây vậy Thế Kiệt? " cô ngồi dậy
" Anh trèo lên " anh tự nhiên nằm xuống giường.
" Anh có biết như vậy rất nguy hiểm không? "
Hác Thế Kiệt nghe Trác Thạc Hy lo lắng cho mình như vậy mà tự trách vô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-ho-cua-hac-tong/834415/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.