Đã một tuần rồi, hắn và cô không nói chuyện. Họ là đang chiến tranh lạnh, Cố Minh Thiên thì sáng đi sớm, tối về muộn, có khi còn không về. Đàm Linh Chi thất vọng tràn trề, tình yêu giữa cô và hắn phải chấm dứt thật sao? Trong lòng vô cùng khó chịu, đã một tuần như thế rồi, hắn giận cô lâu như vậy sao..?
Nhưng đó chỉ là hiểu lầm thôi mà...
- Cậu không về nhà à? Đã hai ngày rồi
Hà Lục Quân lên tiếng nói, anh ta đang ngồi uống rượu cùng Cố Minh Thiên
- Không, về làm gì?
- Linh Chi đang mang thai, cậu để cô ấy một mình như vậy, thật sự không tốt.
Anh ta đã khuyên cậu bạn của mình một tuần sau khi biết chuyện, tên này thì cứng đầu chả chịu nghe, Hà Lục Quân cũng bó tay rồi.
- Mang thai sao? Ha, con đàn bà lăng loàn đó...
Phịch
Cố Minh Thiên say khướt, không kiểm soát được từ ngữ nữa rồi, đang nói thì liền ngã sang một bên bất tỉnh. Hà Lục Quân hết cách, chỉ đành đưa hắn về nhà mình, nhỡ đâu đưa về Cố Gia lại đem Linh Chi ra hành hạ thì khổ!
...
Đàm Linh Chi ngồi lì trong phòng, cô là đang đợi Minh Thiên về, nhưng chờ đợi trong vô thức, cô ngồi đó mà không ngủ, hai mắt cứ hờ hững nhìn về phía không trung vô định
( Sao lại đối xử với em như vậy...)
Đàm Linh Chi không hiểu, không hiểu hắn đang suy nghĩ gì mà lại dùng cách này hành hạ cô đau đớn như vậy. Tại sao hết lần này đến lần khác, hắn đến rồi gieo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-ho-cua-co-tong/446130/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.