Sáng hôm sau, khi Hiên Viên Liệt thức dậy liền đã thấy Tư Đồ Lăng Tuyết quần áo chỉnh tề, đang ngồi trước gương chải tóc.
Hắn mỉm cười, rời khỏi giường, từ phía sau ôm lấy cô gái mình yêu.
Hiên Viên Liệt cúi đầu xuống, yêu chiều hôn lên sườn mặt của Tư Đồ Lăng Tuyết.
"Chào buổi sáng, bảo bối!"
Vốn dĩ, Hiên Viên Liệt chỉ đơn giản muốn cùng vợ yêu ân ái một chút. Ai ngờ, cô gái nhỏ này rất không nể mặt hắn. Cô lập tức đưa tay véo mũi hắn.
"Auuuu." Hiên Viên Liệt kêu la oai oái, lập tức lùi xa cô ba mét.
"Nương tử, nàng dám mưu sát vi phu!" Hiên Viên Liệt xoa xoa cái mũi của mình. Cũng may cô nhóc này không dùng quá nhiều lực, nếu không, khẳng định là sẽ đau chết hắn.
"Không được chào hỏi như vậy." Tư Đồ Lăng Tuyết nhíu mày không vui. Hắn lúc nào cũng thế, chào hỏi với cô, nếu không ôm thì chính là hôn.
Thật là tức muốn nổ đom đóm mắt mà.
Hiên Viên Liệt nghe cô gái nhỏ nói thế thì cũng chỉ biết lắc đầu thở dài.
Nếu bị hắn cưỡng ép thì may ra cô mới chỉ ngủ chung với hắn. Chứ khi mà hắn muốn ôm hay hôn cô thì nhất định là sẽ bị cho ăn đòn no.
Cuối cùng, Liệt đại boss của chúng ta cũng đành chào thua mà ngồi xuống giường.
Nhìn Tư Đồ Lăng Tuyết đang cột mái tóc xoăn dài của mình bằng sợi dây san hô xanh, Hiên Viên Liệt không tự chủ được mà hỏi: "Sao lúc nào em cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-hac-dao-cua-tong-tai-tan-khoc/1890272/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.