Sau khi từ cánh đồng hoa Lavender trở về, Hiên Viên Liệt muốn cùng Tư Đồ Lăng Tuyết tham gia một buổi tiệc.
Lúc này, Hiên Viên Liệt đang ngồi trên ghế sofa, nhìn chằm chằm vào cửa phòng tắm.
Cửa phòng tắm bật mở. Tư Đồ Lăng Tuyết từ bên trong bước ra. Cô mặc một chiếc váy dạ hội màu đỏ làm từ tơ tằm được dệt bằng tay, cổ áo phía trước khá rộng, làn váy đỏ tươi dài tới mắt cá chân, nhưng nếu nhìn kỹ từ đầu đến cuối chiếc váy này thì sẽ thấy kiểu dáng của nó thật đơn giản, không có thêu thùa rực rỡ cũng không có hoa hoét màu mè, chỉ là một chiếc váy màu đỏ đơn giản, được cắt may rất vừa người.
Đương nhiên là chiếc váy dạ hội này không có tay, thậm chí còn hoàn toàn không có lưng áo, nửa thân trên chỉ trông chờ vào một sợi dây lớn quấn quanh và buộc chặt sau cổ.
Khuôn mặt cô không trang điểm, ngược lại, càng làm nổi bật nét đẹp trời sinh. Mái tóc dài, xoăn như tảo biển chỉ được vấn nhẹ bằng một sợi dây san hô xanh.
Vẻ đẹp thiên kiều bá mị, phong tình vạn chủng kết hợp với nét thanh thuần trên khuôn mặt thiếu nữ của Tư Đồ Lăng Tuyết khiến Hiên Viên Liệt hít thở không thông.
Cô như vậy...làm cho hắn chỉ muốn đè cô xuống rồi hung hăng ăn sạch không còn một mẩu xương.
Nhưng mà bây giờ chưa phải lúc. Theo quan niệm của các cụ nhà ta, muốn thưởng thức một báu vật trời ban thì nhất định phải chọn một ngày nào đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-hac-dao-cua-tong-tai-tan-khoc/1890270/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.