Mọi người nói cười vui vẻ rồi quay lại bàn ngồi,
Hồng Liệt ra hiệu cho Chư Diệp tặng quà cho ông và bọn trẻ, sau đó thân mật chào hỏi với những người lớn tuổi trước khi ngồi vào bàn cùng với họ.
Nhìn thấy dáng vẻ vui mừng không khép miệng của anh cả
Phong, Lục Thiên Bảo âm thầm đá vào chân Hoắc Kiến Phong ở dưới bàn một cái rồi chọc ngoáy: “Bộ dạng không nhã nhặn như vậy, cưỡng dâm hay trộm cắp.
Mặc dù giọng nói của anh cực kỳ trầm nhưng vẫn bị Tiểu Thất ở bên cạnh nghe thấy.
Tiểu Thất nghiệm mặt trừng anh một cái, tức giận nói: “Nói hồ đồ gì đó! Điện hạ không phải loại người như vậy!”
Hoắc Kiến Phong không thèm để ý tới lời của Lục Thiên Bảo mà liếc nhìn Tiểu Thất
Tiểu Thất bỗng nhận ra điều gì đó, vội vàng cúi đầu giả bộ muốn ăn, nhưng vành tai không khỏi đó ứng lên.
Tiêu Nhi đã sớm chú ý đến những biến đổi của Tiểu Thất, âm thầm mím môi.
Có vẻ cô phải nhanh chóng giới thiệu một nhà tạo hình cho Tiểu
Thất mới được.
Đợi hầu hết mọi người đều ăn, ông Tiêu mới lần nữa trịnh trọng cất lời: "Liệt à, lần này cháu dồn toàn lực vào điều tra vụ vắc-xin này chưa?" "Dạ rồi ạ.” Hồng Liệt đặt bộ đồ ăn xuống, thở dài: “Đáng tiếc, cảnh sát điều tra lâu như vậy vẫn không có manh mối gì cả. Kẻ chủ mưu đứng sau thật sự quá bí ẩn. “Đừng lo lắng quá. Lát nữa em sẽ cùng anh qua xem xem có thể tìm được manh mối gì khác không.” Tiêu Nhi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-gia-ngoc-cua-tong-tai/1764970/chuong-739.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.