Nửa tháng sau, Hoắc Kiến Phong và Vân Thiên được xuất viện.
Sáng sớm, ánh mặt trời xuyên qua cửa sổ chiếu vào phòng bệnh. Ngô Đức Cường đang thu dọn đồ đạc, Hoắc Kiến Phong và Vân Thiên thì được Tiêu Nhi và nhân viên y tế đặt lên xe lăn. "Cô Tiêu Nhi, đây là kết quả kiểm tra toàn diện của hai người bọn họ và ý kiến hội chẩn của chuyên gia. Từ đó xác định được tình trạng sức khỏe hiện tại của bọn họ đã hoàn toàn phù hợp với tiêu chuẩn xuất viện." Bác sĩ Hồ giao bệnh án, hồ sơ xuất viện và các loại giấy tờ khác cho Tiêu Nhi và dặn dò: "Nhưng cả hai đã trải qua cuộc phẫu thuật thay máu vô cùng khó khăn nên dù xuất viện cũng không được ý y. Bọn họ vẫn cần phải được theo dõi sát sao, chú ý hơn và nghỉ ngơi thật nhiều. Trong khoảng thời gian ngắn không được vận động quả sức."
Tiêu Nhi nhận lấy báo cáo, trịnh trọng khom lưng củi đầu với mấy người nhân viên y tế: "Cảm ơn mọi người! Tôi vô cùng biết ơn mọi người vì đã vất vả giúp đỡ. Công việc sau này cứ giao lại cho tôi, tôi nhất định sẽ trông nom bọn họ nghiêm ngặt hơn nữa, cam đoan sẽ không phụ lại tâm huyết của mọi người."
Bác sĩ Hồ vội vàng đỡ cô dậy: "Cô Tiêu Nhi khách sáo rồi! Tất cả mọi người đều là bác sĩ nên chúng tôi phải hoàn thành trách nhiệm của mình. Lần này làm việc chung với cô, chúng tôi cũng được lợi rất nhiều. Hy vọng rằng sau này chúng ta sẽ có cơ hội
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-gia-ngoc-cua-tong-tai/1764876/chuong-645.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.