Các công trình phụ trợ của biệt thự rất đầy đủ, có các phương tiện y tế chuyên dụng. Sau khi nhận tin của Caron, bác sĩ Du liền ra lệnh cho mọi người chuẩn bị dụng cụ xét nghiệm và khử trùng bệnh viện. Xe vừa dừng, nhân viên y tế liền hạ Đinh Thanh Thanh xuống, rất nhanh liền đưa cô ta vào trong, mang theo một đám thuộc hạ phía sau nhưng bị bác sĩ Du chặn ngay ở cửa, chỉ để cho Tiêu Nhi vào trong để giải thích tình hình và hỗ t Phòng giài phẫu im ắng đến nỗi có thể nghe được tiếng kim rơi, chi có màn hình thinh thoảng phát ra âm thanh bíp bíp. Bác sĩ Du nhanh chóng phân tích tình hình, màn hình máy tính lập tức hiển thị rõ ràng vị trí bị thương của Đinh Thanh Thanh và vị trí của viên đạn ở trong não cô. Ông ta cau mày thờ dài: "Cũng may là phát bắn chệch đi một chút, nếu để phắn gáy bị tổn thương thì e rằng không thể qua khỏi. Trước mắt coi như giữ được tính mạng, nhưng viên đạn ở trong đầu rất kinh khủng,cử mổ lấy ra trước đã" Tiêu Nhi cần thận mặc quần áo vô trùng, nhìn thấy vị trí của viên đạn, gật đầu nói theo: "Đúng, tôi cũng cảm thấy như vậy. Để lại thứ này ở trong đầu, trước sau gì cũng xảy ra chuyện." Bác sĩ Du xoay người, cùng mấy bác sĩ khác bàn bạc một chút. Các bác sĩ nổi tiếng nhất cũng hiểu rằng cần phài lập tức phẫu thuật ngay, giảm thiếu nguy hiểm. "Được, vậy mọi người sẵn sàng đi, thời gian có hạn, cần lấy đầu đạn ra gấp." Theo lời bác sĩ Du, tất cả mọi người đều khẩn trường vào việc. Ông ta chi vào vị trí của viên đạn trên màn hình máy tính, đánh dấu vị trí cần mổ, đôi lng mày hoa râm cau lại. "Vi trí này tuy không nguy hiểm đến tính mạng, nhưng thật sự rất khó. Bất luận mổ ở vị tri này hay không cũng đểu phải cần thận. Haizz, cô Tiêu Nhi, mấy người xem, chơi đùa với súng đạn nguy hiểm thế nào?" Tiêu Nhi về mặt vô tội: "Bác sĩ Du, chúng tôi không cố ý, chúng tôi chỉ sử dụng súng laser, Tôi cũng không biết dùng như thế nào lại khiến cô Thanh Thanh bị như vậy. Tôi cũng nghe được cấp dưới kêu cứu mớiphát hiện cô ấy bị thương, Bác sĩ Du nhìn biểu hiện của Tiêu Nhi cũng không nghi ngờ cô, bất đắc dĩ liến nói: "Haizz, cô chủ vẫn ham chơi như vậy, luôn sáng tác ra mấy trò nghịch ngợm như ngày nào. Cô Tiêu Nhi, cô không sợ à?" Vừa nói chuyện, bác sĩ Du vừa xoay người chuẩn bị dụng cụ phẫu thuật, để tránh đêm dài lắm mộng, mọi người vẫn nên nhanh chóng bắt đầu. “Tôi không sợ. Chữa bệnh cứu người nhin thấu không hiếm, nhưng nhìn thấy ở trên người cô Thanh thì thật là không ngờ." Tiêu Nhi vừa trà lời vừa bắt tay làm phẫu thuật như những người khác Nhân cơ hội tất cả mọi người đang bận rộn chuẩn bị dụng cụ, bàn tay trắng nõn của Tiêu Nhi khẽ rút ra một cây ngân châm ở đầu ngón tay. Cô thản nhiên đâm vào gáy của Đinh Thanh Thanh, nhẹ nhàng động thù. Sau đó cô nhanh chóng rút cây ngân châm giấu trong tay áo ra. Bác sĩ Du cười khổ: "Đúng vậy, ai ngờ lại xày ra việc này đâu? Cô ở đây chẳng khác nào tiểu bá vương. Cô Tiêu Nhi, cô chắc cũng mệt mỏi rồi, lần phẫu thuật này giao cho chúng tôi. Cô ra ngoài nghỉ ngơi chút đi." Tiêu Nhi tiện tay rút cây ngân chậm roi giấu vàotrong tay áo, nghe lời: "Được, vây cô Thanh Thanh đành nhờ các người. Vất và cho mọi người rồi." Cô lễ phép khom người cui chào, rói nhanh chóng rời khỏi phòng phẫu thuật. Bên ngoài phòng giải phẫu. Kenny Đinh cùng nhóm thuộc hạ của Thanh Thanh lo lắng đừng chờ ở hành lang. Nhin thấy Tiêu Nhi đi ra, Kenny Đinh liền tiến lên trước nghênh đón, vội vàng nói: "Cô Tiêu Nhi, con gái tôi thế nào rồi?" Tiêu Nhi bỏ qua mệt nhọc liền cười nói, giọng an ủi: "Anh Kenny, anh yên tâm. Cô Thanh Thanh mệnh lớn, phúc lớn, viên đạn kia bắn trật một chút, cũng không có gì nguy hiểm đến tính mạng. Bác sĩ Du và các bác sĩ khác đang ở bên trong phẫu thuật cho cô ấy, chỉ cần lấy được viên đạn ra, nghỉ ngơi tĩnh dưỡng một thời gian sẽ không có vấn đề gì.” Hàng lông mày của Kenny Đinh bây giờ mới hơi hơi giãn ra, thở phào nhẹ nhõm. "Vậy thì tốt rồi, tốt rồi." Nói đến đây, bỗng nhiên anh ta chợt nhớ ra chuyện gì đó, nhíu mày nghi hoặc hỏi: “Đang yên đang lành, vì sao lại bị trúng đạn?" Tiêu Nhi giật mình, hạ thấp giọng nói: "Anh Kenny, tôi đang định nói cho anh rằng chuyện này nên điềutra kỹ càng. Tôi và cô Thanh Thanh đã giao ước cần thận trước trận đấu rối, quan trọng là không được đà thuơng đối phương. Trận đấu lần này, súng laser của mọi người trong 2 đội đều do cô Đinh Thanh Thanh chuẩn bị, không hiểu tại sao lại có một viên đạn thật bắn trúng?" Kenny Đinh rùng mình, nghiêm trọng nhìn sang Caron ở bên canh. Anh ta là cận vệ tin cậy của Đinh Thanh Thanh đồng thời cũng là thuộc hạ thân tín nhất của Kenny Đinh. Gặp chuyện nguy cấp, Caron rất muốn đem sự tinh nói hết ra, nhưng nhìn thấy cận vệ hai bên Tiêu Nhi liên co rúm lại, miễn cưỡng nín nhịn không nói ra. Thấy vậy Kenny Đinh ngay lập tức nhận ra trong chuyện này chắc chắn có vấn để. Mặt anh ta có phần giãn ra, quay đầu nhìn Tiêu Nhi, khách khí nói: “Tôi hiểu rồi. Cám ơn cô Tiêu Nhi đã nhắc nhỏ. Về chuyện này, tôi nhất định sẽ điều tra ra manh mối. Còn về sức khỏe của con gái tôi, phiên các bác sĩ bận tâm rồi." Tiêu Nhĩ thẳng thắn gật đầu: "Anh Kenny yên tâm, cứu sống người bệnh là chức trách của bác sĩ chúng tôi. Chúng tôi nhất định sẽ dốc toàn lực cứu chữa cho con gái anh." "Tốt, tốt. Cảm ơn các người."Kenny Định khách khí gặt đầu nhìn Tiêu Nhi, mang theo thuộc hạ tạm thời rời phòng phẫu thuật.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]