🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

"Chậm thi ba tháng, nhanh thi một tháng. Từng từ từng chữ của ông lão vô cùng dứt khoát. Cả người Lục Thiên Bảo ú rũ, đôi tay năm chặt, anh ấy thở dài một hơi, cố gắng nở ra một nụ cười nịnh nọt nói: "Ông là cổ thân mä! Sao có thể giống như người binh thường được? Cá người ông tràn đây tiên khí không hề giống với những bác sĩ khác. Có được sự giúp đỡ của ông, với khả năng thần kỳ của ông nhất định sẽ có thể cứu được Hoắc Kiến Phong! Chúng tôi sẽ không làm phiên ông nữa, để ông có thể an tĩnh suy nghĩ lại xem có loại thuốc nào tốt hơn cho Kiến Phong dùng không, làm ơn đấy, nhờ cả vào ông."

Muốn nhờ vả người khác thì chỉ có thể tiến chứ không thế lui.

Ông lão này đã thấy qua vô số loại người, chút tiểu xảo này của Lục Thiên Bảo sao ông có thể không nhìn ra.

Ông lão trợn mắt, phủi tay tới khỏi phòng thí nghiệm.

Lục Thiên Bảo nhìn vài chiếc lọ xung quanh, vô số loại thuốc, sau đó sốt ruột nói: “Ông lão, ông đi đầu vậy? Không phải thuốc vẫn còn ở đây sao?" "Ngủ!"

Ông lão lạnh lùng nói một câu, không thèm quay đầu lại nhìn một cái. "Anh Lục Thiên Bảo, anh đừng nóng vội, ông ấy vốn là kiểu người ngoài lạnh trong nóng như thế, chắc chắn sẽ có cách thôi." Tiểu Thất nhẹ nhàng an ủi.

Lục Thiên Bảo vẫn vô cùng lo lắng xoa xoa tay: "Không sốt ruột, không sốt ruột, Hoắc Kiến Phong là bạn tốt nhất của tôi, sao tôi có thể không sốt ruột chứ?"

Anh

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-gia-ngoc-cua-tong-tai/1764568/chuong-337.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Cô Vợ Giả Ngốc Của Tổng Tài
Chương 337: Em đưa anh tới giường nghỉ ngơi
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.