Tiêu Nhi cúi đầu, nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn trắng noãn nung núc thịt của Vân Thiên, trong đầu của cô lúc này tất cả đều tràn đầy kí ức về thời thơ ấu bị buộc phải che giấu sự thăm dò và giám sát tầng tầng lớp lớp của Ôn Thanh Tuấn, Trần Xuân Trúc.
Cô không muốn để cho Vân Thiên trải qua cuộc sống như vậy!.
Cô không cảm nhận được âm thanh ồn ào của mọi người chung quanh, chỉ cảm thấy bọn họ đang tranh cãi ầm ĩ.
Vân Thiên nhìn Hồng Liệt trên đài, lại nhìn mọi người đang hưng phấn xung quanh, khó hiểu giật giật tay Tiêu Nhi.
Tiêu Nhi hoàn hồn, quay đầu nhìn Vân Thiên, trong đôi mắt thâm thúy có vài phần lo lắng cùng tò mò.
Thậm chí cô còn có chút ngốc ngốc cho cậu một ánh mắt trấn an.
Bảo bối, đừng lo lắng, mẹ nhất định sẽ bảo vệ con thật tốt! Vân Thiên:.
Mọi người thấy Tiêu Nhi cúi đầu, trong mắt thủy chung chỉ có đứa nhỏ, thanh âm dần dân yếu xuống.
Chẳng lẽ, kinh hỉ tới quá đột ngột, bọ họ đã khiến cho Tam.
Vương Phi tương lai sợ đến choáng váng?.
Nhìn thấy phản ứng của Tiêu Nhi, trong lòng Hồng Liệt trầm xuống.
Thế nhưng trên mặt vẫn duy trì nụ cười nhiệt tình như trước.
Anh ta nắm chặt chiếc nhẫn trong tay, trực tiếp nhảy xuống lễ đài.
Mọi người lập tức tự giác nhường cho anh một con đường.
Hồng Liệt đứng trước mặt Tiêu Nhi, dịu dàng nắm tay cô, lại một lần nữa trịnh trọng nói: "Noãn Noãn, em có nguyện ý gả cho anh, làm Vương Phi duy nhất của anh không?".
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-gia-ngoc-cua-tong-tai/1764523/chuong-292.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.