Tiêu Nhi đưa tay, nhẹ nhàng vuốt lên nếp nhăn giữa hai mắt người đàn ông, men dọc theo cái mũi cao thẳng của anh, chậm rãi phác họa ngũ quan anh một lần.
Năm năm, dường như thời gian vô cùng hậu đãi người đàn ông này.
Khuôn mặt anh không có chút biến hóa nào cả.
Cũng giống như những lần cô lén bỏ thuốc vào ly nước của anh ấy, lén đợi sau khi anh ngủ say thì thi châm, massage cho anh ngày ngày đêm đêm.
Cô còn nhớ rõ, mỗi lần cô thử nghiệm, lần nào cũng cắm cho cặp chân dài kia của anh giống hệt như con nhím.
Sau đó, cô lén làm nhiễu camera trong phòng, khiến lần nào Ngô Đức Cường kiểm tra hình ảnh, anh ta cũng nhìn thấy hai người ở trên giường, ngủ yên đến sáng sớm.
Nhớ đến những buổi tối vất vả mà hạnh phúc đó của mình, khóe môi của Tiêu Nhi lại không kìm được mà nhếch lên.
Lúc đó, nguyện vọng của cô thật sự rất đơn giản.
Chỉ cần hai chân của anh có thể đứng dậy được, vậy là đủ rồi.
Bây giờ, nguyện vọng của cô đã thành hiện thực.
Hai chân của anh thật sự có thể đi lại được, nhưng cô lại khiến anh năm lên giường bệnh một lần nữa!.
Áy náy, tự trách, khó tha thứ...
Đủ loại tình cảm phức tạp hòa vào một chỗ.
Tiêu Nhi như bị ong đốt cho một cái, đột ngột giật tay về.
Cô lắc đầu nguầy nguậy, đuổi hết tất cả cảm xúc ra khỏi đầu.
Cô không nên nghĩ về những chuyện đó, cũng không được nghĩ về những chuyện đó!.
Lòng dạ người đàn ông này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-gia-ngoc-cua-tong-tai/1764495/chuong-264.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.