Ôn Thanh Tuấn thở dài thườn thượt, kiên nhãn giải thích: ‘Nếu như Như Phương được gả qua đó, thì Như Phương sẽ là cô chủ nhỏ của nhà họ Hoắc, sau này nếu sinh con thì sẽ là bảo bối của nhà họ Hoắc.
Tương lai, khi nhà họ Hoắc chia tài sản, đương nhiên sẽ chia cho Vân Hạo, Như Phương nhà chúng ta, thậm chí là cả con nữa.
Nhưng bây giờ là Hoắc Vân Hạo qua đây ở rể, vậy thì sẽ chẳng có gì hết.
Mọi thứ trong nhà họ Hoắc, đã không còn liên quan gì đến chúng ta nữa rồi!” Cho dù là một phần mười số tài sản của nhà họ Hoắc thì cũng gấp nhà họ Ôn rất nhiều lần! Nhưng bây giờ, tất cả đã không còn! Khi Ôn Thanh Tuấn nghĩ đến đây, ông ta cảm thấy lồng ngực quặn thắt..
Trần Xuân Trúc khuôn mặt đầy vẻ không tin: “Chỉ kết hôn thế này, mà bà cụ Hoắc có thể bỏ mặc cháu chắt của mình sao? Cho dù chúng ta gả Như Phương qua đó, cũng không thể hoàn toàn bỏ mặc Như Phương được!” “Đấy là bài” Phổi của Ôn Thanh Tuấn như muốn nổ tung, nói bao nhiêu lâu mà vẫn là nước đổ đầu vịt: ‘Nhà họ Hoắc là gia đình thế nào? Chúng ta là gia đình như thế nào? Có thể so sánh được không? Hơn nữa, nhà họ Hoắc có nhiều người như vậy.
Thêm 1 thằng Vân Hạo không nhiều, bớt đi cậu ta thì cũng không ít được.
Người thuộc chỉ thứ hai nhìn ai cũng thương xót cho Vân Hạo côi cút, nhưng trong lòng e là từ lâu đã muốn đuổi Vân Hạo ra khỏi nhà.
Bây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-gia-ngoc-cua-tong-tai/1764323/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.