Tuổi tác vẫn luôn trôi qua, năm tháng là vô tình nhất, mùa đông tuyết rơi đã qua, đã vào đầu mùa xuân; cũng như mọi người vẫn thưởng thức những bông hoa đẹp và thơm ngát, niềm đam mê của vội vã chạy đến mùa hè; theo sau là mùa thu vàng náo nhiệt, mùa thu là đẹp nhất —— đây là cách nhìn của Đông Lôi, chiếc váy vàng cho tất cả, mùa thu hoạch được niềm vui là những trái cây có hương vị ngọt ngào; đợi đến khi gió lạng mùa đông thổi tới, mọi người lại tự nhiên hy vọng mùa xuân mau đến, cũng như nghĩ đến mùa thu năm sau...
Đúng vậy, chớp mắt một năm đã trôi qua.
Năm nay là năm Đông Lôi thích nhất, bình tĩnh học tập, cuộc sống yên tĩnh, bình tĩnh làm Thần phu nhân, bình tĩnh thích ứng tất cả...
Chiều thứ 7 ngày 11 tháng 10 năm 2010, Đông Lôi đang ở trong nhà ấm trồng hoa của anh hai, trước mắt là những hoa tươi màu sắc rực rỡ, cả phòng tỏa ra hương thơm nồng nặc.
Ngẩng đầu nhìn mùa thu ngoài teoifw, mà trong phòng lại là hình ảnh đẹp như mùa xuân, cô không khỏi hít sâu một hơi.
Dường như tất cả mọi thứ vẫn không thay đổi, nhưng mọi thứ cũng đã thay đổi.
Một năm này anh hai đã buông tha tất cả, không quan tâm chuyện gì, cũng không có đi tìm chị dâu trở về, rõ ràng yêu nhau, lại bị hiện thực tàn khốc ngăn cách bởi hai thế giới, có khi, cô thật sự cảm thấy tiếc thay cho họ.
Còn cô, năm nay thu hoạch nhiều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-gia-mao-rat-than-bi/2421981/chuong-488.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.