Thần Huống dừng xe lại ở trước cửa, một chiếc SUV màu đen, sản phẩm trong nước, cũng không đắt đỏ.
Đông Lôi đứng lại nhìn thoáng qua, hẳn là xe đặc chế ở xưởng của anh hai, có công năng chống đạn phòng ngừa bạo lực, đường cong chiếc xe rất uy vũ khí phách, giống như người này.
"Đi đâu?"
Thật bất ngờ, hôm nay lại là anh tự mình lái xe đến, Lô Hà cũng không có theo tới, hơn nữa, anh cũng không mặc quân trang, áo sơmi màu đen đơn giản, không cài cà- vạt, trên sống mũi mang một cặp kính mát, một thân màu đen, nhìn qua đặc biệt nghiêm túc, càng phát hơi thở áp lực.
Ngồi vào ghế phụ, cô liền cảm giác được sự tồn tại mạnh mẽ của anh.
Người đàn ông này vô luận mặc cái gì, đều kiên cường làm cho người ta không biết làm thế nào.
"Đi thử áo cưới một chút!"
Anh liếc nhìn cô, không có bỏ qua biểu lộ trên mặt cô: Nhíu mày.
Cô không muốn thử.
Những điều này cứ như lặp lại, khiến đầu cô đau đớn.
"Ừ!"
Cô thuận theo.
Nếu như là mẹ nói những lời này, cô sẽ kéo dài thời gian, nhưng anh...
Phối hợp với anh, là chuyện duy nhất cô có thể làm.
Lúc này kết hôn, thua thiệt là nhà họ Thần.
Cô còn chưa có tư cách nói "Không" với anh.
Thần Huống cũng không nói chuyện.
Một đường trầm mặc, đây là tình trạng vợ chồng của họ bây giờ.
Đối với Thần Huống, Đông Lôi mạc dù đã kêu anh là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-gia-mao-rat-than-bi/2421824/chuong-413.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.