Đông Lôi nghe được câu này, bởi vì ba chữ “ cả đời “ này, tinh thần hoảng hốt một chút, mà bỏ quên nửa câu sau.
Cô ở trong lòng nhắc lại:
Cả đời!
Cả một đời!
Đã từng, có một người đàn ông nói với cô sẽ yêu cô cả đời, kết quả, đoạn hôn nhân kia, vẻn vẹn duy trì mấy tháng...
Thì ra có đôi khi, đàn ông hứa hẹn cả đời, sẽ không phân biệt ngắn hay dài, một cái nháy mắt, có thể chấm hết.
Khóe môi Đông Lôi vẽ ra một hình cung như có như không.
Nụ cười này, là u buồn, cũng là sầu não, càng làm cho người ta lo lắng.
Cô ngước mắt, nhẹ nhàng nói một câu:
- Em chỉ là một người phụ nữ ly hôn. Thần đại ca, người như anh, muốn dạng phụ nữ nào không được?
Cũng đúng là như thế.
Thần Huống cưới cô sẽ hình thành cục diện rối rắm.
Cái cục diện rối rắm này, có lẽ sẽ hủy diệt cả tiền đồ của anh.
- Anh mặc kệ có thể buông ra, nhưng thật xin lỗi cẩn thận.
Anh nói.
Cho nên nói, anh cưới, bởi vì nghĩa.
Đàn ông cùng đàn ông ở giữa chữ nghĩa.
- Đông gia còn có một nữ nhi chưa gả!
Cô có ý tốt nhắc nhở:
- Thần đại ca, nếu anh muốn...
- Không có hứng thú!
Anh nhíu mày.
Anh biết rõ cô nói tới ai.
Cô há to miệng, thật không rõ a, một người con gái anh không cần, lại muốn cô, một người vì nam
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-gia-mao-rat-than-bi/2421807/chuong-405.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.