Anh hí mắt nghĩ cảnh cô trần truồng đứng trước gương, cười nhẹ:
- Trước mặc áo ngủ của anh vào! Như thế này, anh gọi người đưa đến mấy bộ quần áo, để sau này dùng!
Về sau phải dùng tới!
Nghe thấy lệnh này Đông Lôi đỏ mặt:
- Ân!
Mở cửa, cô đi ra, mặc áo choàng của anh, vẻ mặc có chút mất tự nhiên.
Anh buồn cười, ngẫm lại, bên trong đều không mặc gì, có thể tuy ý anh muốn làm gì thì làm.
- Thẹn thùng!
Khuông mặt cô đỏ mặt liên tục không có tản đi.
Anh vừa mới xác định, bọn họ có cùng nhau đạt lên đỉnh, khi đó, cô đỏ mặt, trông rất đẹp mắt.
- Em không có ý định cùng anh phát triển nhanh như vậy...
Đông Lôi có chút áo trướng, gãi gãi tóc ngắn.
Anh đi thẳng về phía trước, hôn môi cô:
- Yên tâm, anh sẽ phụ trách, trời sáng anh đưa em trở về. Sau đó cầu hôn. Mấy ngày nữa, anh nói cha anh đến nhà em bái phỏng...
- A...nhanh như vậy...
Đông Lôi có chút sửng sờ.
- Anh còn phải đọc sách!
- Kết hôn cũng giống như việc đọc sách.
- Nhưng là...
- Kết hôn có thể ngày ngày cùng nhau...em không muốn sao?
Anh dụ hoặc cô.
Đông Lôi dựa sát vào trong lòng anh, vẻ mặt anh ôn nhu, cười hôn cô_ _ nhưng trong lòng cô vẫn có chút khó chịu...
Hôn hôn, anh lại ôm lấy cô, lần nữa giở trò.
Đông Lôi căn bản không phải đối thủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-gia-mao-rat-than-bi/2421803/chuong-403.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.